Có người nói những người đơn thuần thường rất mẫn cảm, tuy rằng Đường Vấn không hiểu rõ dụng ý của phó đạo diễn này khi mà nửa đêm lại vào phòng của mình, nhưng chính bản năng làm cho Đường Vấn cảm nhận được sự bất an cùng chán ghét.
Cau mày nhìn vẻ mặt hung tợn cùng với đôi tay kia của phó đạo diện, Đường Vấn biểu tình lạnh lùng, hôm nay Đường Vấn đã học được cách ẩn đi vẻ ngoài ngây thơ, dùng chính mặt lạnh để ngụy trang bản thân.
Đôi tay thô kệt càng ngày càng gần, Đường Vấn theo phản xa thụt lùi người lại, không muốn để đôi tay bẩn thỉu đụng vào.
Đường Vấn chính là động tác né tranh nhưng lại làm cho phó đạo diễn hiểu sai ý, cho là bản thân Đường Vấn lo sợ, cười càng thêm dâm đãng.
"Đừng sợ á...tôi sẽ rất ôn nhu..."
(Sợ cái đầu ngươi chứ sợ - xử ổng đi Vấn Vấn)
Lùi đến góc tường, đã không còn đường thối lui, Đường Vấn ngừng lại, ánh mắt màu hổ phách hiện lên một tia sắc nhọn, con mắt hơi nheo, lạnh lùng nhìn chằm chằm phó đạo diễn.
Mà tên thối ta đang chìm đắm trong ảo tưởng mỹ vị lại không nhìn ra, bản thân mình đã chọc giận một con hổ...chỉ còn chờ thời khắc con hổ lộ ra răng nanh.
"Cô Đường đừng sợ...tôi tới đây..."
Thân thể mập mạp lúc này lại nhanh thoăn thoắt nhảy lên giường chồm đến Đường Vấn.
Đường Vấn dĩ nhiên không thể lùi nữa mà là tiến tới, một tay bắt lấy cánh tay của phó đạo diễn xoay một cái thật mạnh nghe rõ một tiếng răng rắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngo-tong-tai/1253830/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.