Bộ phim hai người chọn xem là một bộ phim tình cảm mới vừa được phát hành, vì thế mà khán giả xem đa phần là các cặp vợ chồng hoặc tình nhân, tại lúc phim chưa khởi chiếu, họ ngồi cùng nhau, cử chỉ thân mật trò chuyện. Trong khi chờ đợi bộ phim mở màn, Đường Vấn ngồi bên cạnh Mạc Đại Linh, tay cầm gói bỏng ngô, lâu lâu lại khều khều Mạc Đại Linh đút ăn, nhìn Đường Vấn lúc này dáng dấp không khác một cún con trung thành phục tùng chủ. Mà đối với sự ân cần của Đường Vấn, Mạc Đại Linh vẫn giữ thái độ cương quyết không màn đến, hai tay khoanh trước ngực, vẻ lạnh lùng, mặc cho Đường Vấn như thế nào lấy lòng cũng không lay động. "Vợ...em sai rồi, chị đừng giận có được không?" Đường Vấn kéo kéo góc áo Mạc Đại Linh, mặt ủy khuất nhìn cô. Mạc Đại Linh khẽ liếc mắt nhìn tên tiểu tử trăng hoa đang cúi đầu nhận sai, bất đắc dĩ nói: "Lần sau chú ý một chút, đừng để ý đến những người đến gần, mặc kệ là nam hay nữ đều không được!" "Em biết rồi, vợ là tốt nhất", hoan hô một tiếng, Đường Vấn sắc mặt chuyển biến rất nhanh, vừa nãy dáng dấp còn ủy khuất lúc này đã quăng đi mất, vui vẻ kéo lấy tay Mạc Đại Linh nắm chặt, tựa hồ rất sợ Mạc Đại Linh bỏ chạy. Nhìn khuôn mặt trở nhanh còn hơn so với trở một quyển sách, Mạc Đại Linh trong lòng không khỏi hoài nghi: cuối cùng là thật sự hối lỗi, hay chỉ là làm cho có lệ??? Bạn nhỏ của chúng ta được Mạc Tổng đặc xá, tâm tình cực kỳ vui vẻ, vì thế mà càng ra sức ăn bỏng ngô nghe răng rắc, không một chút nào phát giác, bộ dáng này của mình lần thứ 2 chính thức làm Mạc Đại Linh như dầu thêm vào lửa, cơn giận âm thầm nổi lên. Lửa giận thiêu đốt càng ngày càng lớn, bốn phía rạp chiếu phim các ánh đèn đều tắt đi, Mạc Đại Linh híp mắt suy nghĩ, đánh giá vẻ cao hứng bừng bừng của nhoc con nhà mình, nhìn một hồi, trong lòng Mạc Đại Linh liền hạ xuống một kết luận cho Đường Vấn, chính là.....tuyệt đối có lệ!!!, xem ra... tiểu tử nhà cô cũng học được cách biết diễn xuất, thế nhưng....cư nhiên lại áp dụng cho chính mình, điều này tuyệt đối..không thể tha thứ. Phim bắt đầu, ánh sáng mờ tỏ trên màn hình làm cho khuôn mặt Đường Vấn cũng mờ mờ, nhưng Mạc Đại Linh vẫn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn kia theo cách riêng của cô, miệng gợi lên một nụ cười nguy hiểm, không biết...... lần này Mạc Tổng lại nghĩ ra biện pháp trừng phạt gì nữa??? Bộ phim kể về câu chuyện của một người đàn ông và phụ nữ yêu-hận dây dưa, trong phim cũng không thiếu những cảnh sex, mức độ diễn xuất kèm theo chiều sâu bộ phim đã làm cho nó khi vừa phát hành đã nằm trong những hạng mục đề cử giải thưởng lớn, hơn thế, điểm hấp dẫn nhất trong bộ phim lại chính là tình cảm giữa hai nữ nhân, thu hút rất nhiều các cặp nữ x nữ đến xem. Mạc Đại Linh suy nghĩ đều đặt ở việc làm sao nghiêm phạt Đường Vấn, vì thế mà bộ phim đã chiếu đến hơn phân nữa, một chút Mạc Đại Linh cũng không nhìn đến, mãi cho đến khi..... "ân.....", một tiếng ngâm nhẹ, Mạc Đại Linh suy nghĩ đang phiêu diêu lúc này mới quay về, vừa định thần, liền bị màn hình lớn hấp dẫn, hình ảnh hai nữ nhân đang dây dưa với nhau cùng một chổ, thân thể sát nhập nhau, mặc dù đã được kỹ thuật che đi phần trọng yếu, thế nhưng trơn truột tấm lưng cùng với mông căn tròn đều lộ ra ngoài, Mạc Đại Linh cũng phát hiện, xung quanh đa phần hô hấp đều rất gấp. Đường Vấn cũng là một trong số đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này đã đỏ bừng, nhẹ nhàng.. nhợt nhạt thở hổn hển, uhmmm....á...á...., âm thanh ám muội rõ ràng cứ vờn quanh tai, tuy rằng hình ảnh bộ vị tư mật tiếp xúc không rõ ràng, nhưng cái âm thanh phát ra cũng đủ làm cho người ta rơi vào thế giới hoa mỹ, đột nhiên Đường Vấn tựa hồ lại nghe tiếng than nhẹ, bất đồng chính là không phát ra từ màn hình, mà âm thanh này hình như rất gần bên cạnh mình. Rời tầm mắt khỏi màn hình, Đường Vấn nhìn xung quanh, ánh nhìn dừng trên người hai nữ sinh đang cách chỗ mình không xa, hai người tựa hồ....đang tiến hành phiên bản thực.... Hai cô gái, dĩ nhiên nhìn qua cũng biết là đang yêu nhau, bàn tay cô gái tóc ngắn đang luồn phía dưới váy của cô gái tóc dài, phần cô gái tóc dài, một tay đang nắm chặt váy, tay còn lại nắm chặt tay vịn ghế, đầu ngã vào cổ của cô gái tóc ngắn, tựa hồ như muốn mượn nơi này kiềm hãm áp lực bản thân không phát ra tiếng thở dốc. Thần thái sáng lạng nhìn chằm chằm chỗ kia, Đường Vấn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập hưng phấn. Không bao lâu, hình ảnh trên màn hình cũng qua, bắt đầu phân đoạn khác, Mạc Đại Linh giật mình thanh tỉnh, lúc này mới nhận ra, bản thân như thế nào lại mang Đường Vấn đi xem loại phim này, hơn nữa....như thế nào bản thân..bản thân cư nhiên cũng bị chìm đắm. Mạc Đại Linh tự hơi xấu hổ cắn môi, quay đầu nhìn sang Đường Vấn. Lúc này mới phát hiện, Đường Vấn cư nhiên không hề nhìn lên màn hình, mà ánh mắt hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm về một hướng khác như phát hiện ra kho báo, có lẽ Đường Vấn không nhìn thấy cảnh vừa nãy, Mạc Đại Linh thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng, nương theo ánh mắt Đường Vấn, lại một lần nữa Mạc Đại Linh ngây ngẩn cả người. Xem ra tình hình chiến đấu của hai người họ đang đi đến đỉnh điểm, hai cái đầu tựa vào nhau, lúc này không chỉ có tay người tóc ngắn đang hoạt động dưới váy người tóc dài, mà nữ tử tóc dài, không biết tự lúc nào tay đã luồn vào trong quần jean nữ tóc ngắn, cảnh tượng nhìn đến thập phần dâm mỹ... Cơ bản còn cảm thấy may mắn khi Đường Vấn không nhìn thấy cảnh kia, ai dè.. Đường Vấn không nhìn vào màn hình, mà chính là bị phiên bản sống động thực tế bên ngoài hấp dẫn. Thực sự là một tiểu sắc lang!!!, Mạc Đại Linh cắn răng, tay phải đưa đến bên hông Đường Vấn, hơi đắn đo một chút, cuối cùng vẫn là nhéo mạnh một cái, liền nghe Đường Vấn kêu thảm: "Á...." Đôi uyên ương đang say mê giật mình tỉnh lại, sợ mọi người nhìn thấy. Đường Vấn nước mắt lưng tròng, ai oán nhìn Mạc Đại Linh, tựa như muốn hỏi hành động như vậy là ý gì. Khi nãy thì trêu hoa ghẹo nguyệt, bây giờ thì phi lễ vật phi (*). Đường Vấn vô tình không hay biết mình bị Mạc Đại Linh kết tội lại chòng tội, chỉ chờ về nhà, sẽ bắt đầu một trận nghiêm phạt mới, cho nên khi ánh nhìn ủy khuất của Đường Vấn nhìn Mạc Đại Linh, Mạc Tổng nhà ta hoàn toàn không thèm để tâm hoàn nhã, còn hừ lạnh một tiếng nói: "Về nhà" (*): Phi lễ vật phi, phi lễ vật thính...: nghĩa làm nhìn và nghe những điều vốn không nên nhìn không nên nghe. Về đến nhà cũng gần đến giờ cơm tối, bởi vì thời gian gần đây tất cả đều là do Mạc Đại Linh làm, cho nên Đường Vấn vẫn nhàn nhã hưởng thự ngồi ở sofa xem TV, đợi vợ xinh đẹp làm cơm. Không bao lâu, phòng ăn truyền đến một trận hương thơm, Pháo Pháo bị nhốt trong nhà cả một ngày liền háo hức chạy nhanh vào phòng ăn, chờ mong sự thương yêu của chủ nhân. Màu sắc cùng hương vị hấp dẫn của món ăn đều được bưng lên bàn, đồng thời bên trong còn có món thịt bò om mà Đường Vấn yêu thích, trong khi Mạc Đại Linh đang loay hoay chuẩn bị, Đường Vấn trực tiếp đi đến dùng tay bóc lấy một miếng thịt bò bỏ vào miệng, Đường Vấn hài lòng vừa nhai vừa nhắm mắt hưởng thụ, mấy ngón tay còn dính ít nước sót liền đưa ngón tay lên mút, sau đó lại muốn tiếp tục lần hai liền bị Mạc Đại Linh quát lớn: "Em đang làm cái gì đó! như thế nào lại ăn vụng thức ăn của Pháo pháo" "Đây là....thức ăn.. của Pháo Pháo?" chỉ vào những món ăn ngon trước mắt, Đường Vấn khó tin hỏi. Mạc Đại Linh mang thức ăn đặt xuống bàn, tay vén lên mấy sợi tóc hổn độn trước mặt, làm bộ lơ đãng nói: "À....mới nảy không cẩn thận để Pháo Pháo hắt hơi vào, vì vậy tôi tính mang phần này cho Pháo Pháo nhưng quên mất! làm sao vậy....lẽ nào...em ăn rồi?" Cơ bản khuôn mặt nhỏ đang háo hức liền như quả bóng bị xì hơi, vẻ mặt đau khổ, Đường Vấn bụm miệng chạy thẳng vào toilet...việc này thực sự là....quá kinh tởm! Nghe được chủ nhân nhắc đến mình, Pháo Pháo không biết từ nơi nào chui ra, thành thật ngồi trước mặt Mạc Đại Linh sủa lên một tiếng. Kỳ thực, thức ăn trên bàn là chưa từng bị Pháo Pháo đụng đến, Mạc Đại Linh chỉ là muốn dọa Đường Vấn mà thôi, nhìn thấy tên tiểu tử nhà mình phản ứng kiệt liệt như vậy, Mạc Tổng nhà ta tâm từng thật cao hứng, đem dĩa thức ăn xuống cho Pháo Pháo, Mạc Đại Linh nhu liễu xoa xoa đầu của nó nói; "Đến đây... tối nay cho ngươi ăn ngon một bữa, không được nói lung tung có biết không?" "Gâu..." Đợi Đường Vấn nôn hết bước ra từ toilet, cả người xụi lơ quay trở lại phòng ăn thì thấy Mạc Đại Linh đem một dĩa khổ qua đẩy đến trước mặt, ra vẻ nghiêm túc nói: "Không thể ăn những thứ có dầu mỡ sau khi nôn, nếu không nó sẽ gây khó chịu đến đường tiêu hóa, hôm nay thức ăn lại toàn dầu mỡ nhiều, chỉ có khổ qua là tốt, em ăn cái này đi..." Đường Vấn đối diện dĩa khổ qua xanh biếc, sau đó giương mắt nhìn Mạc Đại Linh, chỉ thấy sắc mặt của Mạc Đại Linh không chỉ nghiêm túc mà chính xác là thập phần nghiêm túc, không thể làm gì khác hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ đau khổ, gật gật đầu, rưng rưng ăn khổ qua, mặt đau khổ miệng càng khổ hơn!!. Lúc Đường Vấn ăn xong, Mạc Đại Linh dắt Đường Vấn vào phòng ngủ, câu dẫn nâng cằm Đường Vấn, hướng đến đôi môi nhỏ đỏ mọng của Đường Vấn hôn nhẹ một cái, ánh mắt quyến rũ, ngữ khí ôn nhu nói: "Ngoan....tôi đi tắm trước" Bị dáng dấp xinh đẹp mê người của Mạc Đại Linh quyến rũ, Đường Vấn ngây ngốc gật gật đầu, thẳng đến khi Mạc Đại Linh rời đi nữa ngày mới phục hồi tinh thần, nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm mà chờ mong, trong lòng thầm nghĩ: hôm có phải hay không là có thể..... Không để Đường Vấn chờ lâu, Mạc Đại Linh thái độ khác thường, trên người quấn mỗi khăn tắm đi ra, từ mái tóc dài đen mượt vài giọt nước chảy dày nương theo cổ trắng nõn xuống xương quai xanh tinh xảo, rồi biến mất tại nơi khe rãnh trước ngực tròn trịa đang lộ rõ ra hơn phân nữa, nhìn thấy Đường Vấn hô hấp kiềm hãm, hơn nữa ngày mới khôi phục tinh thần. Đường Vấn cười xinh đẹp đi đến cầm lấy khăn trong tay Mạc Đại Linh nhẹ nhàng vì vợ xinh đẹp mà phục vụ. Càng lau hô hấp Đường Vấn càng nhanh, không biết từ lúc nào khăn tắm trên người Mạc Đại Linh từ từ trượt xuống, Đường Vấn dường như đã nhìn thấy được hai khỏa mỹ vị xinh đẹp đang mời gọi mình, khăn cầm trên tay cũng rơi xuống mặt đất, hai tay bắt đầu đặt trên đôi vai trắng ngần tinh tế của Mạc Đại Linh xoa nhẹ, dần dần đi xuống phía dưới chạm vào đỉnh ngực cao cao kia. Mạc Đại Linh nhìn thấy bộ phận riêng tư mình bị chiếm lĩnh, chẳng chần chừ, từ mu bàn tay Đường Vấn, Mạc Đại Linh không chút lưu tình mà đánh mạnh vào đôi móng vuốt kia. "Ui...." Đường Vấn đau đến thu tay về, nghi hoặc nhìn Mạc Đại Linh. Mạc Đại Linh sắc mặt có chút đỏ ửng, nhưng khuôn mặt lại không che giấu được sự đắc ý, câu dẫn khóe miệng cười nhẹ, giống như một người chiến thắng, hướng Đường Vấn nói: "Hôm nay....em ra phòng khách ngủ đi!" Tiếp theo, chính là lúc Đường Vấn còn chưa kịp phản ứng đã bị Mạc Đại Linh đẩy ra ngoài phòng khách, Đường Vấn chị biết kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng lại. Đứng ngơ ngác bên ngoài, Đường Vấn gãi gãi đầu suy nghĩ: rốt cục đã chọc giận vợ chổ nào? Đường Vấn cứ nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên cửa phòng ngủ mở ra, tên ngốc tâm tình liền vui vẻ cho rằng Mạc Đại Linh đã tha thứ cho mình, ai ngờ.... "Pháo Pháo....", kêu nhẹ một tiếng, Pháo Pháo nhanh chân chạy ngay đến, Mạc Đại Linh nhìn cũng không thèm nhìn Đường Vấn một cái, hướng Pháo Pháo ngoắt ngoát tay. "Pháo Pháo...hôm nay cưng cùng ta ngủ nhé!" "Gâu..." tiểu cẩu lòng tràn đầy vui mừng, được ngủ cùng với chủ nhân, cái đuôi phẩy phẩy đi vào phòng cùng Mạc Đại Linh. "Phanh...", cửa lại vô tình đóng lại lần nữa, mà ngoài cửa, Đường Vấn hoàn toàn hóa đá.... Cái đầu nhỏ cứ liên tục nghĩ: này rốt cuộc là....vì cái gì???? - -------------------------------------------- Chương này đặc biệt dành riêng cho bạn NgcNguyn960 ^^
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]