Đối mặt với mấy nữ sinh đang cố tình gây sự, Đường Vấn không trả lời, chỉ lần thứ 2 dùng lãnh khí, nghiêm mặt nhìn chằm chằm họ mà không nói một lời nào.
Ngược lại là Lục Minh, bị những lài cố ý khiêu khích làm cho căm giận, bất bình cãi lại:
"Mấy cô đủ rồi á!!, bản thân chẳng có liêm sỉ mang bụng ta suy ra bụng người sao! thực buồn cười!!"
"Humm...đừng có lên mặt, chưa biết về sau ai hơn ai đâu nhé, chúng ta đi...." thấy lời nói khiêu khích của mình cũng không đá động gì được đến Đường Vấn, mấy nữ sinh liếc một cái khinh bỉ rồi bỏ đi.
Hướng đám nữ sinh làm cái mặt quỷ, Lục Minh quay sang hướng Đường Vấn vui vẻ an ủi:
"Vấn Vấn...bạn đừng để tâm, mấy người họ chính là ghen tỵ, lòng dạ hẹp hòi.."
Đường Vấn khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi: "Minh Minh....cái gì mà bị ông chủ lớn bao nuôi á??"
Lục Minh "......"
Tan tiết học, Đường Vấn theo Lục Minh đi đến nơi xe Chu Ninh, một lát sau, Chu Ninh bế một đứa trẻ mập mạp đi ra, Lục Minh nhanh chân liền tiến lên phía trước.
"Như thế nào mang nhóc con này theo? không phải chỉ đi mua ít đồ thôi sao?"
"Mùa xuân cũng gần đến rồi, nhân tiện dẫn nó theo mua quần áo mới" cơ bản vẻ mặt nghiêm túc khi nảy trên lớp bây giờ đã hoàn toàn tan biến khi nói chuyện cùng Lục Minh, Đường Vấn lần đầu tiên nhìn thấy cô giáo có vẽ ôn nhu như vậy, trong lòng cảm thấy kỳ quái, sau đó mở to hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngo-tong-tai/1253821/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.