🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tôi thực sự không thích điều này." Hà Chỉ nói.

Khi nói lời này, vẻ mặt của cậu ấy vô cùng lạnh lùng, hai tròng mắt thâm thúy như mực, ngưng tụ thành một giọt mực, giọt mực chảy vào trong mắt, trở thành đồng tử của cậu ấy.

Tôi không quan tâm lắm đến lời nói của cậu ấy, tôi chỉ sững sờ nhìn vào đôi đồng tử đen của cậu ấy.

Có vẻ thấy tâm trí của tôi trôi xa, hơn nữa còn nhíu mày, Đâu Chỉ dùng lực ví nhẹ vào giữa hai lòng mày, mí mắt che đi một nữa đôi mắt thâm quầng.

Thật đáng tiếc, đôi mắt là một trong số ưu điểm của cậu ấy.

Tôi chợt nhớ lại lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu ấy trong bệnh viện, ánh mắt đó của cậu ấy chẳng thu hút tôi chút nào.

Vậy cái gì đã thay đổi đây?

"Thực sự tôi không thích điều này chút nào hết", Hà Chỉ nói: " Anh lúc nào cũng không chịu nghe máy, anh không còn là trẻ con nữa, không thể trưởng thành hơn được sao?"

Tôi cúi đầu nhìn cái bóng của cậu ấy, thế này cũng chặn được ánh nắng nóng bỏng phía trước, bóng của cậu ấy từ trên cao bao trùm lên tôi, thêm một cái bóng nhỏ nữa.

Có rất nhiều kiến ​​trong bóng tối, chúng nó đang bò xung quanh thành từng nhóm.

"Cậu nói, con kiến ​​có ngủ không?" Tôi ngẩng đầu lên hỏi cậu ấy: "Nếu con kiến ​​ngủ thì công việc và nghỉ ngơi của chúng liệu có giống như của chúng ta không?"

Hà Chỉ sắc mặt..... Nói cái gì vậy, hình dáng khó tả, long mày cau lại, môi hội mím mím nhẹ,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngan/224240/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vô Ngăn
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.