“Đáp án gì ……”
Nghe thanh âm y có chút run rẩy, Tiêu Mộc Phi nhẹ thanh nhất tiếu, khí tức khẽ quét bên tai y, nói không nên lời trêu tức. “Ái khanh, ngươi sợ cái gì?”
“Ai sợ!”
Tiêu Mộc Phi vừa cười, Quân Phi Hoàng liền muốn bỏ qua tay hắn, Tiêu Mộc Phi bề bộn nắm chặt y. “Bổn vương khai khai đùa giỡn cũng không được, tính khí đại thế này.”
“Vương gia rốt cuộc muốn nói cái gì! Mặt khác xin cho thần thiếp nhắc nhở, Kí Bác Hầu còn nằm ở phía sau.”
“Đáp án của ngươi, tại sao là bổn vương?”
Quân Phi Hoàng trầm mặc không nói, Tiêu Mộc Phi cũng thúc giục, liền như thế cùng y ngồi trên mặt đất, thẳng đến một lúc lâu sâu, chân cũng bắt đầu tê dại, Tiêu Mộc Phi lung lay tay y. “Ái khanh.”
Thấy thân thể y theo lấy động tác mà có chút lay động, Quân Phi Hoàng tiện tay đẩy, Tiêu Mộc Phi liền ngã về phía chân ghế dựa, tuy không đau, nhưng thật vất vả mới tạo ra không khí mập mờ lập tức tan thành mây khói, Quân Phi Hoàng cầm ngọc ấn đứng lên, cúi đầu đối Tiêu Mộc còn có chút phát lăng chế nhạo nói: “Đợi đến một ngày vương gia có thể hảo hảo đối diện với khuôn mặt xấu xí này của thần thiếp, thần thiếp sẽ cáo tri đáp án.”
“Ngươi!” Tiêu Mộc Phi cầm lấy quyền, mà một điểm nhiệt độ còn vương lại trên tay làm động tác hắn nhất thời dừng lại, như vậy nháo, mà sầu vẫn thảm vụ vừa rồi cũng không còn dư lại chút nào, lại nghĩ tới biểu tình khốn hoặc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nang-vi-phuong/94054/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.