“Ta không cho phép!” Tiêu Mộc Phi đột nhiên đứng lên, như dã thú bị thương phát ra tiếng rống giận. “Y đã nói là sẽ theo ta, y cũng từng nói hoàng cung này có ta thì có y…… Y không phải người bội bạc, tại sao muốn đi?”
Hoa Ninh không nói gì, lại cảm giác mình lần đầu tiên trông thấy chân chính Tiêu Mộc Phi, không còn là người thường ngày chỉ yêu đùa giỡn mỹ nhân kia, vương gia phong lưu trong ý nghĩ của tất cả mọi người. Hắn nghĩ, có lẽ đây mới thực sự là Tiêu Mộc Phi.
“Chẳng lẽ là bởi vì Liễu Cơ? Y có thể nói a, bổn vương có thể không cần hậu cung, chỉ cần một hoàng hậu là y, không có con nối dòng cũng không quan hệ, chỉ cần có y……”
Hoa Ninh lắc đầu. ‘Có lẽ không phải là vì Liễu phu nhân, mà là vì hoàng thượng.”
“Vì ta? Vì ta.” Cho nên hôm qua hết thảy kia…… Tiêu Mộc Phi trong nháy mắt đã nghĩ thông, lại vẫn ngồi ở trước bàn, nhìn trà cụ vỡ vụn trên mặt đất.
Hoa Ninh không nói thêm liền rời đi, Tiêu Mộc Phi đứng lên, một mình đi tìm rương quần áo kia, hắn biết rõ Quân Phi Hoàng đem đồ đều đặt bên trong, hắn còn cười nói đó chính là tư kho của y, Quân Phi Hoàng lúc ấy trừng mắt liếc hắn một cái, lại một chiếc nến dài đốt, ánh nến yếu ớt chiếu lên nửa bên mặt y, đẹp như thiên nhân. Hắn tại trong hồi ức tìm được rương quần áo, trên mặt lại khóa bằng chiếc khóa lung linh mà hắn cấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nang-vi-phuong/2839053/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.