“Vương gia!” thân binh bên cạnh nóng nảy gọi, bọn họ nói đi mau, trở lại Tề quốc liền an toàn, bọn họ nhưng sẽ là nhất phương chi bá (người đứng đầu một phương).
Tiêu Lệnh Vũ không hề động, hắn nhìn vào chiến trường, Chu Cửu Lang xoay người lại một thương vung ra thẳng bức trường kiếm Tiêu Mộc Phi, nhìn cái kia, bọn họ đối mặt lẫn nhau, Chu Cửu Lang mở miệng, đối với hắn hô to rồi lại không tiếng động, Tiêu Lệnh Vũ thấy rất rõ ràng, hắn nói, đi mau.
Thiên địa đột nhiên trầm tĩnh, hắn cơ hồ có thể nghe thấy giọt máu Chu Cửu Lang rơi xuống mặt đất.
Tiêu Lệnh Vũ giục ngựa chạy như điên, lại không phải rời đi, trái lại nhảy vào chiến trường, thân binh thấy thế bước lên phía trước hộ vệ, Tiêu Lệnh Vũ lại giống như cái gì cũng không để ý phóng tới Chu Cửu Lang. Lúc kiếm Tiêu Mộc Phi cơ hồ hết sức đâm vào cổ họng Chu Cửu Lang, ngân kiếm dài nhỏ của Tiêu Lệnh Vũ đoạt nhập giữa hai người, khanh thương một tiếng, trong lúc hỏa quang bắn ra hắn đem Chu Cửu Lang kéo vào trong ngực, kinh hãi phát hiện hắn toàn thân lạnh buốt cùng tái nhợt.
Tiêu Mộc Phi nhìn hắn, rồi sau đó giơ lên một tay, chư binh tất cả ngừng lại, đều tự phòng bị.
“Ngươi trở về làm gì!”
Còn có khí lực nói chuyện hiển nhiên không có việc gì. Tiêu Lệnh Vũ lại không có quản hắn, chỉ nhìn hướng Tiêu Mộc Phi đứng trước hai người, ánh mắt hắn tràn ngập tình cảm phức tạp, Tiêu Lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nang-vi-phuong/2839042/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.