🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đột nhiên xuất hiện tiếng kêu khiến tôi đần người tại chỗ.

Phía trên, một chậu hoa rơi xuống.

Rầm một tiếng rơi nát. Mà vị trí rơi cách tôi chỉ vài chục centimet mà thôi.

Nếu vừa nãy tôi bước thêm hai bước, có thể đã bị đập trúng nát đầu rồi.

Tôi sờ sờ cái đầu còn nguyên của mình, cảm thấy vẫn còn vô cùng sợ hãi.

“Có bị thương không.” Lục Nguyên Đăng bước nhanh đến, anh cau mày hỏi tôi.

Tôi lắc đầu, ánh mắt hướng về phía trên lầu nhìn lại. Chậu hoa từ đầu rơi xuống, là vô tình hay cố tình?

Nếu là vô tình thì lại quá trùng hợp.

Mà như là cố tình thì ai lại có thể đoán chuẩn thời gian ra ngoài của tôi đến vậy.

Tôi suy nghĩ không ra, liền không nghĩ tiếp nữa.

“Trời đã tối như vậy cô còn muốn đi đâu, ở lại trong phòng nghỉ ngơi không tốt hơn sao.” Lục Nguyên Đăng trầm giọng nói.

“Tôi đói bụng, muốn đi ra ngoài ăn khuya mà thôi.” Tôi bĩu môi, hơi uất ức nói.

Mắt anh trầm xuống nhìn quanh một vòng lại thấp giọng: “Chỉ đi một mình.”

Nghĩ lại ý trong lời anh vừa nói, tôi mới nhớ ra anh còn chưa biết việc Khương Hải đã về nước rồi.

“ừm.” Tôi thấp giọng nói rồi quay người đi ra bên ngoài.

Vừa bước được hai bước bỗng bị Lục Nguyên Đăng kéo lại.

Lại là một chậu hoa rơi “rầm” một tiếng trước mắt tôi!

Là ai?

Lần này tôi có thể chắc chắn, có người cố ý! Một lần có thể là ngoài ý muốn, nhưng những hai lần chắc chắn là muốn hại tôi!

Lục Nguyên Đăng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-luc-thieu/1246716/chuong-202.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Mới Của Lục Thiếu
Chương 202: Báo cảnh sát
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.