Tôi bắt xe đi tới cảng, Tống Trọng đang đứng chờ tôi.
“Cuối cùng em đã tới rồi, anh còn tưởng Lục Nguyên Đăng không cho em đi, anh còn đang định gọi điện thoại cho em.” Tống Trọng nói với tôi.
“Anh ấy không có quyền can thiệp tự do của em.”
Tôi thuận miệng nói, sau đó lên du thuyền với Tống Trọng.
Du thuyền rất lớn, trang trí vô cùng xa hoa.
“Cứ cảm giác đang lên tàu Titanic vậy.” Tôi thật lòng nói một câu.
“Em đang trù nó chìm à?” Tống Trọng bĩu môi cười với tôi.
“Tất nhiên là không, em còn đang yêu đời lắm.”
Tôi và Tống Trọng nhìn nhau cười, sau đó bước vào khoang mới phát hiện bên trong được thiết kế như một khách sạn nhỏ.
Bên trong tổng cộng có hai lô phòng cho các cặp đôi, hai phòng nằm đối diện nhau giống như hai biệt thự riêng biệt với không gian rất lớn, bên ngoài nhìn rất xa hoa, cũng không biết bên trong thế nào.
Tống Trọng đưa tôi đi tới phòng số 1, sau đó đẩy cửa ra.
Đúng là giống như tưởng tượng của tôi, bên trong như một căn biệt thự với bày trí cao cấp, thiết kế hiện đại hào nhoáng theo phong cách châu Âu, ở đây chắc chắn rất thoải mái.
“Du thuyền cũng có thể làm như vậy à?”
Tôi quay đầu hỏi Tống Trọng, cảm nhận thế giới của người có tiền.
“Đây là du thuyền tình yêu vừa mới ra thị trường do công ty chúng ta và Lục thị hợp tác đầu tư, mỗi lần ra biển phí tổn là ba tỷ, anh mang theo em là để em trải nghiệm, cũng như xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-luc-thieu/1246633/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.