Vừa đi vào, tôi có chút kích động lùi ra.
Tôi cho rằng sẽ là một bữa tiệc nhỏ tối đa cũng chỉ có mấy người.
Lại không nghĩ rằng, vừa đi ra khỏi thang máy là một đám đông náo nhiệt.
Tôi có chút ngây người, cứ đứng ở thang máy mãi không ra ngoài.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía tôi, khiến tôi càng căng thẳng hơn. Thực tế, tôi chỉ là tình nhân của Lục Nguyên Đăng mà thôi, tôi và anh ấy cùng tham dự trong trường hợp như vậy làm tôi cảm thấy rất lúng túng.
“Đừng hồi hộp, em chỉ cần ở bên cạnh anh là được rồi.”
Lục Nguyên Đăng nghiêng đầu, thì thầm bên tai tôi. Anh ấy đều không nhìn tôi, làm sao biết tôi đang hồi hộp chứ?
Tôi cúi đầu nhìn xuống áo của anh bị tôi kéo nhăn, tôi ngượng ngùng buông lỏng tay ra.
Hành động của anh ấy thân mật như vậy làm tất cả mọi người đều lộ ra một nụ cười mập mờ. Tôi đi về phía trước đều cảm thấy chân tay của mình không chịu phối hợp.
Thiếu chút nữa là đường hoàng sánh bước rồi.
Nhưng rất nhanh tôi liền phát hiện, hình như những thứ tôi lo lắng là dư thừa, hình như không có ai nhìn tôi với ánh mắt khác thường. Cũng đúng, trên mặt tôi cũng không viết lên hai chữ tình nhân. Sau khi nghĩ thông suốt, tôi thản nhiên trở lại.
Lục Nguyên Đăng đi tới, nhận lấy hai ly rượu trong tay của phục vụ, đưa một ly cho tôi.
“Không cần uống, em chỉ cần làm dáng một chút là được rồi.”
Tôi gật đầu, cầm ly rượu rồi quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-luc-thieu/1246576/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.