Đây là tình huống gì vậy?
Nhìn dáng vẻ này, chắc có lẽ Tống Trọng lại muốn lấy tôi ra làm bia đỡ đạn đây mà. Chỉ là hai người đã tìm đến tận cửa này...
Người phụ nữ của anh ta ư? Làm gì có chuyện dễ gạt vậy chứ?
“A Trọng, lần trước trong công ty có người gửi cho mẹ bức ảnh rồi nói rằng con đang thích một người phụ nữ rất tầm thường, mẹ còn không tin. Bây giờ con lại còn dẫn cô ta đến nhà ở chung? Uyển Uyển môn đăng hộ đối với con như vậy mà con không muốn, lại cứ nhất quyết thích kiểu con gái này là sao? Não con có bị úng nước không hả?”
Người phụ nữ lớn tuổi hơn một chút giận đùng đùng mắng Tống Trọng, khi nãy bà ta vẫn luôn nhìn album. Tôi còn tưởng bà ta đang tìm kiếm gì, hóa ra là xem bức ảnh của tôi với Tống Trọng.
Uyển Uyển trong lời của bà ta có lẽ là người phụ nữ trẻ tuổi kia. Mặc dù tôi biết bản thân mình không thể sánh với người ta nhưng mượn việc hạ thấp tôi để nâng cao giá trị của bản thân thì cũng hơi quá đáng rồi đấy.
“Mẹ, mẹ nói gì vậy? Con cảm thấy Ninh Khanh rất tốt mà, vừa thông minh, vừa biết quan tâm người khác lại biết nấu cơm, dáng vẻ cũng đẹp nữa.”
Tống Trọng nói xong, nhìn tôi với ánh mắt hài lòng.
Nhưng tôi lại đắm chìm trong chữ đầu tiên mà anh ta vừa nói ra, rất lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại.
Mẹ ư?
Người phụ nữ trẻ tuổi như vậy mà lại là mẹ của Tống Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-luc-thieu/1246539/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.