Cuộc sống vẫn không có gì thay đổi, ngoại trừ việc có người cùng chia sẻ quãng thời gian buổi tối.
Bạch Tiểu Sao mang máy tính của mình đến đây, ban ngày nằm trên giường của Hoàng Diệu Sư viết bản thảo, cho đến khi Hoàng Diệu Sư đón Đậu Đậu về nhà.
Ngày ngày cứ lười biếng như thế trôi đi.
Bạch Tiểu Sao đang nằm trên sô pha gõ chữ thì Vu Hàng gọi điện đến.
“Tiểu Sao, tối nay ra ngoài chơi không?”
“Không muốn.” – Bạch Tiểu Sao lười biếng ngáp – “Có người nấu cơm, lười ra ngoài.”
“Cái gì? Từ khi nào cậu lại thích ở nhà thế hả? Lại còn mỗi ngày đều ăn cơm chiều nữa?” – Vu Hàng ở đầu bên kia không khỏi cười nói.
“Sai, không phải chỉ có cơm chiều, còn cả bữa sáng lẫn bữa trưa nữa.” – Bạch Tiểu Sao cười tủm tỉm bổ sung.
Vu Hàng im lặng một chút, bỗng nhiên nghĩ ra: “Không phải là ông bố trẻ của cô bé lần trước đấy chứ?”
“Đương nhiên rồi.”
“Lâm Hán Huy bị đá rồi?” – Vu Hàng hỏi.
“Như các cậu mong muốn.”
Lười nhác nói chuyện phiếm với Vu Hang một chút, nhắc đến chuyện mỗi ngày mình hết ăn đến ngủ rồi viết lách, Vu Hàng cười nhạo: “Cẩn thận không thành lợn.”
“Nếu có biến thành lợn….. cũng là con lợn anh tuấn nhất thế giới.” – Bạch Tiểu Sao híp mắt nói.
Buông điện thoại, đẩy máy tính ra, đến phòng khách tìm đồ ăn vặt.
Đi ngang qua gương ở phòng khách, bỗng nhiên nhớ tới lời Vu Hàng vừa nói, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-bo-o-nha-doi-dien/2847868/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.