Cận Kỳ Ngôn không lên tiếng, Vân Thuỷ Dạng cảm thấy phía sau lạnh hơn.
Cô mang trên mặt biểu tình vô vị, đôi mắt trong suốt nhạy bén khẽ di chuyển.
Thang máy vừa lúc đến nơi, cửa mở ra, cô đi vào trước.
Quay người lại, Vân Thuỷ Dạng không chỉ nhìn thấy Cận Kỳ Ngôn, mà Cận Kỳ Hạo cũng ở đó.
Theo bản năng, Vân Thuỷ Dạng liếc nhìn Cận Kỳ Hạo một chút, cô dùng ánh mắt đầy ẩn ýnhìn anh ta.
Anh ta đến đây lúc nào?
Những điều cô hỏi Cận Kỳ Ngôn, anh ta cũng nghe được rồi sao?
Biểu cảm của hai anh em thật đúng là giống nhau, đều lạnh lùng như vậy!
Ngược lại, bây giờ nhìn Cận Kỳ Hạo lại lạ lẫm hơn nhiều, anh ta không nhiệt tình với cô giống năm năm trước.
Hai người đàn ông này mặc kệ như thế nào, vẫn giống nhau quá mức, âu phục Armani giống nhau, còn mặc cùng một cái nhãn hiệu áo sơmi!
Bọn họ đều đi vào trong thang máy, ai cũng không lên tiếng, mà hơn nữa, bọn họ đều đứng ở đằng sau Vân Thuỷ Dạng.
Ánh mắt giảo hoạt di chuyển một chút, bỗng dưng, Vân Thuỷ Dạng cười ngọt ngào lộ ra lúm đồng tiền, ngoái nhìn hai người.Cô vừa quét cả người Cận Kỳ Ngôn và Cận Kỳ Hạo một lượt, cẩn thận quan sát đến phản ứng của bọn họ, không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào.
"Này, Tổng giám đốc Cận! Tôi, Vân Thuỷ Dạng, trở về rồi! Các vị nhìn thấy tôi, đều không vui sao? Hừ hừ? Năm năm, quên tôi rồi hả? Hay là, cố ý không nhận ra tôi đây?"
Vân Thuỷ Dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743354/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.