Bị Âu Lập Dương vây giữa vách tường thang máy, khoảng cách này quá thân mật làm Vân thủy Dạng cảm thấy bất an.
Ánh mắt tà tứ của Âu Lập Dương làm cô thấy ngột ngạt, Vân Thủy Dạng biết như thế này sẽ rất nguy hiểm.
"Cút ngay, tránh xa tôi ra một chút!"
Theo bản năng, Vân Thủy Dạng trừng mắt gầm lên với Âu Lập Dương, hai tay chống lên lồng ngực của anh ta, cô lại cảm thấy một chút man mát!
Chính xác mà nói, người Âu Lập Dương rất lạnh, giống như một cái thùng đá.
Vân Thủy Dạng nặng nề cắn môi dưới của mình, cô cảnh cáo bản thân phải duy trì tỉnh táo.
Cô phải tìm cách rời khỏi nơi này, chắc chắn Âu Lập Dương kia không hề có ý tốt.
Không chần chừ thêm nữa, Vân Thủy Dạng dùng sức đẩy Âu Lập Dương ra, nhưng lại bị anh ta ép chặt vào vách thang máy.
Âu Lập Dương lưu manh nhìn Vân Thủy Dạng, anh ta tham lam ngửi hơi thở thơm ngọt của cô.
Khóe miệng hơi nhếch, nụ cười âm trầm!
"Vân Thủy Dạng, anh rất thích em, không bằng theo anh đi, anh nhất định sẽ yêu thương em."
"Anh nằm mơ! Cút!”
Khóe miệng của Âu Lập Dương co rút một chút, cho dù anh tức giận, cũng lười phí nước bọt với Vân Thủy Dạng.
Cửa vừa mở ra, anh liền bế cô đi đến phòng tổng thống.
"Âu Lập Dương, tên khốn kiếp! Thả tôi ra, tôi không muốn đi theo anh, cứu mạng!"
Âu Lập Dương coi như không nghe thấy Vân Thủy Dạng gào thét, anh mang cô tiến vào phòng tổng thống, lập tức ném cô lên giường.
Sau đó đè lên người cô.
Đêm nay, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743324/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.