Bỏ xa Cận Kỳ Ngôn, Vân Thủy Dạng âm thầm vui mừng, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười nhàn nhạt.
Đối với cô mà nói, giàu hay nghèo, đẹp hay xấu, năng lực mạnh hay không mạnh đều không quan trọng, mà quan trọng nhất là tôn trọng lẫn nhau!
Còn tên khốn kiếp Cận Kỳ Ngôn không coi ai ra gì kia, cơ bản cô không cần khách khí với anh ta.
Gửi xe xong, Vân Thủy Dạng trực tiếp đi lên phòng 2 tầng 8 của nhà hàng đồ tây Khải Duyệt!
Hương Trừng mời cô đến nhà hàng lớn để ăn cơm như vậy, Vân Thủy Dạng có chút thụ sủng nhược kinh*.
Có lẽ gần đây cuộc sống của Hương Trừng không tệ!
Cũng là bạn thân nhiều năm, Vân Thủy Dạng càng không suy nghĩ nhiều.
"Hương Trừng, chờ lâu chưa? Thật xin lỗi, trên đường kẹt xe chút xíu."
"Mình cũng vừa đến."
"Ôi... Cậu đặt nhà hàng Tây tốt như vậy, quá lãng phí! Thật ra cậu chỉ cần mời mình ăn mỳ cay nóng là được rồi."
"Thủy Thủy, mình mời cậu ăn cơm, làm ơn đừng có như vậy được không? Đã nói là mời cậu ăn cơm, đương nhiên phải long trọng một chút, biểu đạt mình rất coi trọng cậu."
Khóe miệng Hạ Hương Trừng giật giật, cười như không cười.
Thật ra, chỗ này không phải cô đặt, mà là do Âu Lập Dương đặt, chẳng qua cô chỉ ra mặt mời Vân Thủy Dạng đến thôi.
"Ha ha ha...Biết cậu tốt với mình mà, cảm ơn! Ầy, tặng cái này cho cậu, hi vọng lần sau cậu mời mình đến nhà hàng như vậy ăn cơm là vì được thăng chức."
"Cậu cũng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743322/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.