Edit: Gà Tây
“Tớ tìm được việc làm rồi, tạm thời làm một Biên tập nhỏ cho tập đoàn Duyệt Ngôn. Nếu cậu có bản thảo cần viết, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tớ. Thủy Thủy, thành tích của cậu trong khoa Trung văn chúng ta tương đối tốt, hành văn không tệ, chi bằng cậu đến Duyệt Ngôn thử một chút đi xem sao.”
“Tớ có thể sao? Đọc tiểu thuyết còn tạm được, làm gì mà biết viết chứ? Suy nghĩ của tớ không bay bổng như cậu. Tớ sợ không viết được. Hương Trừng, tớ cảm thấy cậu rất lợi hại, ngay cả tập đoàn Duyệt Ngôn lớn như vậy cũng có thể vào.”
Thấy Vân Thủy Dạng không muốn nhắc đến chuyện hai anh em nhà họ Cận, Hạ Hương Trừng cũng thức thời không đề cập đến nữa.
Cô nhìn chăm chú Vân Thủy Dạng, vẫn muốn tìm hiểu kỹ càng.
“Thủy Thủy, nếu cậu muốn làm biên tập, cậu có thể thử mà. Tớ nghe nói Duyệt Ngôn vẫn còn đang tuyển Biên tập viên.”
“Được rồi, tớ không có hứng thú với mấy chuyện biên tập. Tớ còn có chuyện khác cần làm. Mấy ngày trước, tớ đã gửi đơn xin việc, hy vọng sẽ có tin tức tốt.”
“Đề nghị của tớ, cậu nên suy nghĩ lại một chút. Nếu muốn viết bản thảo, nhất định phải tìm tớ đấy nhé.”
“Vâng, phù sa không chảy ruộng ngoài. Hương Trừng, tớ rất coi trọng cậu. Về sau, cậu sẽ là chủ biên, thậm chí là Tổng biên tập của tập đoàn Duyệt Ngôn rồi.”
“Mượn lời chúc của cậu, chúc cho tương lai chúng ta từng bước đi lên.”
Để đặc biệt chúc mừng Hạ Hương Trừng tìm được công việc, Vân Thủy Dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743308/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.