Edit: Gà Tây
“Đồ lưu manh, tại sao các người lại ra tay nhanh như vậy? Vì sao không đến muộn một chút? Oh my God!”
Nói xong, Vân Thủy Dạng bất đắc dĩ ôm trán.
Cô cắn môi, chớp mắt không dám nhìn chiếc xe thể thao Ferrari đáng thương kia.
Phải làm sao bây giờ?
Chiếc xe này không phải của Cận Kỳ Ngôn mà là của Cận Kỳ Hạo. Cô đã tìm người phá nhầm xe rồi.
Nhìn thấy bốn bánh xe đã hỏng, sắc mặt Cận Kỳ Hạo trở nên âm trầm.
Cô gái đáng chết kia đang đứng gần xe của anh ta. Cô ta chắc chắn là hung thủ.
Trong nhà hàng, anh ta rõ ràng nghe cô kêu lên một tiếng “hỏng rồi!” Thì ra, ý của cô ta chính là cái này.
Nhìn cô gái bị thần kinh trước mặt, không biết cô ta hận Cận Kỳ Ngôn đến mức nào nữa?
Dù biết cô gái kia trả thù sai đối tượng, nhưng Cận Kỳ Hạo vẫn rất tức giận, không khách sáo rít từng từqua kẽ răng: “Cô gái đáng chết kia, đừng để tôi nhìn thấy cô lần nữa. Nếu không, tôi sẽ không khách sáo với cô.”
“Xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi. Tôi không phải cố ý. Nếu tôi biết anh không phải Cận Kỳ Ngôn, tôi chắc chắn sẽ không phá hỏng xe của anh, cũng không xối nước vào anh. Muốn trách thì trách cái tên khốn kiếp Cận Kỳ Ngôn kia. Còn nữa, gương mặt của hai người lại còn giống nhau như đúc.”
Gương mặt của anh ta có lỗi sao? Cô gái này đúng là không được bình thường.
Nhưng lại đáng yêu đến mức Cận Kỳ Hạo đang nổi nóng cũng đành phải buồn bực trong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743306/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.