Tần Lan còn chưa kịp hoàn hồn vì cảnh tượng trước mắt thì đã thấy bóng dáng mấy người Chung Mậu từ phía xa đi tới dưới ánh đèn đường, cười nói rộn rã, càng lúc càng đến gần quán ăn.
Tần Lan giật nảy mình, đột nhiên gân cổ rống lên: "Chung Mậu!"
Rống xong, Tần Lan sợ Khương Nghi và Lục Lê quá chìm đắm chưa kịp phản ứng nên nắm chặt lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi, xoạc chân ra hét to: "Bên này ——"
Tiếng hét kia chấn động cả tâm can, mặt đường phẳng lặng như cũng rung rinh mấy lần, chủ quán đang đảo nồi bún xào suýt bị dọa run tay, người qua lại đều nhìn Tần Lan đang đứng giữa đường.
Tần Lan nhìn không chớp mắt, bộ dạng hết sức bình tĩnh.
Trên ghế quán ăn, Lục Lê ôm cổ Khương Nghi áp mặt vào má cậu hơi khựng lại, Khương Nghi chớp mắt mấy lần, hơi thở biến thành làn khói trắng trong đêm đông rét lạnh.
Cậu chống hai tay ra sau rồi quay đầu đi, không nhìn Lục Lê nãy giờ tựa trán mình nữa.
Dưới đèn đường mờ ảo, tóc đen lòa xòa che kín vành tai trắng muốt hơi ửng hồng, mấy bông tuyết lác đác từ ngoài lều bay vào bám trên mái tóc đen mềm của Khương Nghi.
Lục Lê nửa ngồi dưới đất, ngửa đầu đưa tay bóp nát mấy bông tuyết, sau đó ngón tay hơi lạnh lơ đãng chạm vào vành tai ửng đỏ kia.
Khương Nghi chống tay ra sau hơi co mình lại, càng ra sức quay đầu rồi đưa tay xoa tai mình.
Trong lòng Lục Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-minh-minh-nuoi/2506977/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.