"Khương Nghi."
"Hả?"
Lục Lê ngồi trên ghế hít sâu một hơi rồi bình tĩnh nói: "Mặc đồ ngủ xong rồi hãy ra."
Trong ký túc xá của trường trung học số 1, Khương Nghi mới tắm xong đang lau tóc, trên thân chỉ mặc một chiếc áo đồng phục ngắn tay rộng thùng thình, còn nửa người dưới cái gì cũng không mặc.
Cậu hất tóc rồi cúi đầu nhìn áo đồng phục trên người mình, giờ mới phát hiện chẳng những mình không đem áo ngủ vào phòng tắm mà còn lấy áo đồng phục hôm trước Lục Lê treo trong phòng tắm nữa.
Cậu và Lục Lê đăng ký ở phòng bốn người trong ký túc xá, nhưng hên sao xin trúng phòng chỉ có hai người ở, chiếc giường tầng còn lại vẫn để trống.
Ký túc xá trường trung học số 1 quả thực không tệ, thậm chí điều kiện ký túc xá còn trội hơn các trường trung học khác ở thành phố S nhưng vẫn có đôi chỗ làm Khương Nghi chưa bao giờ ở ký túc xá thấy không quen, tuy đã ở gần nửa năm vẫn chưa thích nghi được.
Chẳng hạn như trong phòng vệ sinh không có giá treo quần áo.
Lần nào Khương Nghi cũng quen tay để áo ngủ trên kệ ngoài cửa phòng vệ sinh, sau đó vào tắm.
Tắm xong mới phát hiện mình chưa đem áo ngủ vào.
Đến mùa lạnh, Khương Nghi sẽ thò đầu ra cửa phòng tắm nhờ Lục Lê đưa áo ngủ giùm mình.
Nhưng tháng Năm tháng Sáu thời tiết nóng bức, Khương Nghi cứ thế mặc áo đồng phục rộng thùng thình đi thẳng ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-minh-minh-nuoi/2506966/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.