Trong quán bar ánh đèn lờ mờ, nam sinh cao lớn tỏ vẻ bất cần đời, hắn hơi cúi người, một tay che lại miệng chai rượu, khóe môi nhếch lên, nhìn chằm chằm nam sinh tóc đen trước mặt như đang ngắm nghía con mồi.
Nam sinh tóc đen ngồi trên ghế salon, dáng ngồi nghiêm chỉnh trong tiếng trêu chọc phóng đãng xung quanh, mười ngón tay trắng nõn đặt trên đầu gối, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, hàng mi dài rậm, đôi môi mỏng nhạt màu bị rượu thấm ướt, dung mạo xinh đẹp bức người.
Nhìn cậu khá ốm yếu, khí chất thiên về trầm tĩnh nhưng khi nghiêng đầu nhìn người khác, ánh mắt cực kỳ chăm chú.
Phú nhị đại đang đắc ý rót rượu bị cản lại nên khó chịu ngẩng đầu lên, trông thấy một nam sinh khá quen nhìn xuống hắn từ trên cao, cười mà như không cười.
Trần Triệu.
Phú nhị đại nhớ ra.
Đã hơn một lần hắn nghe đám bạn trong giới nói Trần Triệu này nhìn ngoài mặt có vẻ tốt tính nhưng thật ra rất khó chọc.
Trần Triệu hờ hững đẩy bàn tay rót rượu của phú nhị đại ra, hắn nhìn chằm chằm Khương Nghi rồi hỏi: "Lại quên tớ rồi à?"
Khương Nghi khựng lại, dưới ánh đèn mờ trong quán bar phát hiện người trước mặt nhìn rất quen.
Đến khi thấy chiếc khuy măng sét màu xanh ngọc trên tay áo Trần Triệu, Khương Nghi mới nhớ ra người trước mặt là ai.
Chim công xanh.
Chim công xanh hồi cấp ba hay mua nước mơ tặng cậu.
Chim công xanh ghép mảnh xếp hình cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-minh-minh-nuoi/2506923/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.