Hoàng Phủ Quyết bước đến cửa phòng tắm và gọi tên Cam Đường, anh không nghe thấy tiếng trả lời, anh bật đèn và mở cửa, anh nhìn ở khắp mọi nơi, và phòng tắm trống rỗng.
Anh cau mày quay lại, quay người đi đến phòng đối diện Cam Viện, trong phòng mở tủ, giường được gấp gọn gàng, không có dấu vết gì là đã ngủ.
Người đâu?
Trong lòng có linh tính không lành, anh xoay người cầm bản báo cáo. Lao xuống lầu
"Người đâu?" Hoàng Phủ Quyết sốt sắng hỏi, túm lấy cổ áo vệ sĩ, "Mẹ con nhà bọn họ đâu?"
Vệ sĩ mặt đầy kinh ngạc, "Cô Cam.. không gọi cho ngài sao?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Cô Cam đi ra ôm tiểu thiếu gia nói cậu bị sốt, kêu tôi thu xếp xe đưa bọn họ đi bệnh viện, còn nói sẽ gọi cho ngài.."
Xa xa, có tiếng bước chân gấp gáp, ngay sau đó, một người liền thở hổn hển chạy tới.
"Tiên sinh.. tiên sinh.. Không.. không ổn.."
Người vừa tới không phải ai khác, mà là vệ sĩ, người đã đưa mẹ con Cam Viện rời đi trước đó.
Sau khi tỉnh lại, anh ta rốt cục cởi bỏ cà vạt, không có điện thoại di động, ngoại thành lại vắng, đành phải chạy một đường trở về lâu đài báo cáo.
Hoàng Phủ Quyết lao xuống bậc thang trong một sải chân và nắm lấy cánh tay anh.
"Còn Tiểu Đường thì sao?"
"Cô Cam.."
"Cam Viện thế nào?" Hoàng Phủ Quyết đầy sát khí "Nói chuuyenej"
"Cô ấy.. cô ấy bỏ đi.. cô ấy cướp xe của tôi, còn.. còn có điện thoại di động.."
"Cam Viện thế nào?"
Hoàng Phủ Quyết nghiến răng, "Đã bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1068571/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.