Thấy giọng điệu của anh dịu đi, Will vội vàng bước tới giúp Hoàng Phủ Quyết xoay ghế lại, chỉnh lại vị trí đối diện với chỗ ngồi của Tiểu Đường, rồi đem đứa nhỏ ngồi lại vào ghế đã được bố trí, đồng thời mở chiếc bàn nhỏ giữa hai ghế ra, lại hỏi họ chơi cờ gì.
"Xem chú Hoàng Phủ, cờ vua, cờ tướng, cờ vây.. con đều chơi được."
Ồ?
Ánh mắt ngạc nhiên lóe lên trong mắt Hoàng Phủ Quyết.
Đứa nhỏ này, nhìn không đơn giản a!
"Vậy thì.. Cờ tướng?"
Will hỏi, thấy tiên sinh nhà mình khẽ gật đầu, vội vàng lấy bàn cờ tới, lại tự mình từng chút xếp các quân cờ ngọc thạch vào.
"Con muốn ăn trái cây, chúng ta sẽ ăn trong khi chơi được chứ?"
Will trong lòng vui mừng khôn xiết, "Không thành vấn đề, chú lập tức đi chuẩn bị cho hai người."
"Con trước đi." Hoàng Phủ Quyết nói.
Đứa nhỏ cũng không khách khí, bàn tay nhỏ bé bắt đầu buông xuống, Hoàng Phủ Quyết tùy tiện di chuyển từng con cờ.
Thoạt đầu chẳng lộ điều gì, nhưng chẳng mấy chốc, tài đánh cờ của đứa nhỏ đã bộc lộ rõ.
Bố trí, đặt bẫy.. đủ loại mánh khóe, rất bài bản.
Hoàng Phủ Quyết vốn có ý định gϊếŧ thời gian, cũng vốn không có dụng tâm, rất nhanh chóng cờ của anh bị ăn sạch, hiện ra một tình huống nguy hiểm.
Anh cười mà không hề tức giận, trong lòng sinh ra một chút hứng thú, lúc này anh mới nhận ra sự thật.
Vào cuối hiệp, Hoàng Phủ Quyết dồn sức tấn công và giành chiến thắng.
Đứa nhỏ thua trận, không tức giận hay lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1068550/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.