“Thây Chu có ở nhà không? Tôi tìm ông ấy có việc gấp!” Một giọng nam trầm vang lên ngoài cửa hàng, có vẻ rất nóng ruột.
Sư phụ của tôi họ Chu, tên là Chu Văn Biên. Giọng nói của người đàn ông này tôi cũng hơi quen thuộc. Nửa năm qua ở lại cửa hàng áo liệm này, tôi cũng quen biết với một vài người.
Tôi mở cửa, thấy một người đàn ông trung niên mập mạp ăn diện tươm tất đang rất sốt ruột. Sau lưng ông ấy là một chiếc xe Benz màu đen, đích thị là người giàu có.
“Ông chủ Vương?” Tôi nhìn người đàn ông trung niên mập kia, cười hỏi: “Buổi tối ông vội vàng đến đây là có chuyện gì vậy?”
Gã mập này làm gì thì tôi không biết, cũng không biết nghe ai nói sư phụ tôi có chút bản lĩnh nên mấy tháng trước đã mời sư phụ đi làm lễ cúng. Tôi không rõ tình huống cụ thể là gì, chỉ biết sư phụ tôi trở về với vẻ mặt hớn hở, nói là gặp được dê béo, chắc là làm thịt không nhẹ. Không ngờ mới mấy tháng mà gã này lại chạy tới đây, chẳng lẽ xảy ra vấn đề gì?
“Thây Chu đâu? Thây Chu đi đâu rồi?” Ông chủ Vương nôn nóng nhìn tôi: “Tôi thật sự có việc rất gấp muốn tìm ông ấy, gấp lắm!”
Tôi chớp mắt nhìn ông chủ Vương, thấy mồ hôi trên trán ông ấy, bất đắc dĩ nói: “Sáng nay sư phụ vừa đi xa nhà, nói là cân khoảng ba ngày mới có thể trở về, hay là ông chờ ba ngày sau lại đến…”
“Ba ngày ư?” Ông chủ Vương hét lên, sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ma-that-dep-an-mang-dem-tan-hon/1702762/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.