Tiếng rống của Giang Hàn truyền tới từ dưới gâm giường, còn kèm theo tiếng hét đáng sợ của chị dâu. Tôi nhìn thấy thân thể của bác trai bác gái cũng rung lên, tơ hông mà tôi và Giang Hàn trói trên tay họ đang thít chặt, có khả năng sẽ bị đứt bất cứ lúc nào.
“Đi mau!” Dưới giường truyền đến tiếng kêu đau của Giang Hàn, hình như là trúng đòn. Lúc này tôi bất chấp tất cả, chân mêm nhũn lảo đảo bò ra khỏi phòng.
Khi tôi chạy ra nhà chính, cửa nhà chính đóng sâm lại. Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng rống thê lương của chị dâu, không có tiếng kêu của Giang Hàn. Lúc này, đầu óc tôi trống rỗng, trong lòng chỉ có một ý niệm, chạy! Nhất định phải mau chóng chạy ra nơi này!
Cổng nhà đóng kín, tôi không mở được, luống cuống leo lên tường nhảy xuống. Tôi quá hoảng sợ nên suýt nữa trật chân, ngồi bệt xuống đất. Tôi vội vàng đứng dậy, hoảng loạn chạy về phía cửa làng. Chưa chạy được bao xa thì gặp phải hai người ở đằng trước, là chú ba và chú tư của tôi. Bây giờ gặp được người thân, tôi rất kích động kêu lên: “Chú ba chú tư, trong nhà bác cả có ma… Còn chưa dứt lời, sắc mặt tôi cứng đờ nhìn chú ba chú †Ư.
Vừa rồi cách hơi xa, lại thêm tôi đang bối rối nên không chú ý thấy sự khác thường của chú ba chú tư, bây giờ hai người đi về phía tôi, tôi đã nhận ra không đúng lắm. Sắc mặt họ trắng bệch, trên cổ cũng xuất hiện lỗ máu, nhón chân, thân thể cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ma-that-dep-an-mang-dem-tan-hon/1702757/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.