Trịnh gia rối loạn trong cuộc chiến thượng vị, di chúc được công bố, một mình Hà Quân nắm giữ hơn 20 phần trăm cổ phần, trở thành một trong các vị cổ đông lớn nhất của công ty. Vì mợ Cả quá mức chèn ép gây khó dễ cho Hà Quân, cộng thêm mợ ta có xu hướng để cho người nhà mình vào quản lý công ty, vậy nên tôi với cậu Út mới nhượng cổ phần của mình lại cho Hà Quân. Chỉ có mẹ tôi là vẫn chần chừ chưa quyết định được là có nên cho Hà Quân cổ phần của bà hay không, suy nghĩ này của bà tôi có thể hiểu, vậy nên cũng không dám tác động vào thêm…
Hiện tại thế trận đã rõ, hai bên tranh đấu rất quyết liệt, chưa đến hồi kết nên vẫn không rõ ai thắng ai thua. Nhưng theo như phán đoán của tôi, tôi nghĩ phần thắng nghiêng về phía Hà Quân là rất lớn!
*
Cả ngày tôi ngủ ở trong phòng nghỉ của Thế Nam, anh ấy thì bận rộn làm việc ở bên ngoài, còn tôi thì ngủ đến thối người ở bên trong. Từ mấy ngày trước là tôi đã có triệu chứng này, cơ thể luôn trong trạng thái muốn ngủ, ngủ từ sáng đến chiều cũng được. Tôi cũng hết cách, là con của tôi muốn ngủ, tôi không cản nổi.
Ăn mặc cẩn thận bước ra ngoài, nhìn thấy Hồng gia đang nhăn mặt nhíu mày xử lý công việc, trông bộ dáng tập trung làm việc của anh phải nói thật sự rất là cuốn hút. Tôi không đi tới, chỉ lặng lẽ đứng dựa vào cửa, ngắm nhìn hình ảnh này của anh thật lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lon-tro-ve/2578248/chuong-42.html