Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Lúc Hoắc Đình Sâm nói ra câu này, anh mới nhận ra câu mình nói có bao nhiêu ngầm ý, sắc mặt anh liền biến đổi, lập tức thả tay Cố Chi ra.
Cố Chi cũng cảm thấy có gì đó hơi sai, nhưng sai chỗ nào thì cô không nói được.
Cô trước kia cần phải tặng Hoắc Đình Sâm quà nữa sao? Lấy tiền của anh mua quà cho anh thì có phải là hơi thừa không?
Cố Chi phồng má, Hoắc Đình Sâm nhiều tiền thế, mắc gì còn đòi được tặng quà nữa chứ.
Nhưng mà thôi, cô cũng là người hào phóng, nếu Hoắc Đình Sâm đã muốn như vậy, thôi cô mua cũng nhiều đồ, bây giờ cũng không thiếu tiền, vì thế sau khi nhặt đồ rơi dưới đất xong, nhìn vào kiểm tra thì thấy may là chỉ bị móp hộp thôi chứ đồ bên trong không bị gì hết.
Cố Chi đưa mấy món đồ cô mua định tặng tình nhân ra trước mặt: "Nếu anh đã muốn như thế thì nè, chọn một món đi."
Hoắc Đình Sâm quay đầu làm cao: "Không cần."
Cố Chi cảm thấy khó hiểu, đàn ông gì mà lúc nói này lúc nói nọ là sao? Cố Chi cảm thấy cạn lời, chẳng lẽ là anh cũng muốn làm tình nhân nhỏ của cô hả? Trời ơi anh có muốn thì muốn chứ cô không muốn nha.
Cố Chi trợn mắt, thì thầm: "Không cần thì thôi."
Hoắc Đình Sâm nghe thấy tiếng Cố Chi thì thầm, quay đầu lại nhìn cô. Hôm nay Cố Chi để tóc xoăn dài đến vai, tóc được kẹp lại bằng chiếc kẹp đính kim cương, tóc tai gọn gàng vén hẳn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-le-thoi-dan-quoc-tro-minh/1020482/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.