Tui rất sợ cảm giác đơn độc, cảm giác 1 mình lặng lẽ, lủi thủi giữa 1 thế giới ko quen biết ai ( mà gã thì ko phải lúc nào cũng có thể hiện diện bên cạnh tui),vì vậy, tui đã lên maihoatrang để lôi kéo mọi người vào Tung Sơn cho có bầu có bạn, để lâu lâu còn họp hành đàn hát, tán chiện mưa gió thất thường, bão tố trái ngang cùng tui cho vui cửa, vui nhà.
Rốt cuộc, sau bao khó khăn, nhọc nhằn, năn nỉ, ỉ ôi cũng đã lôi được nàng Nguyệt Thu và đệ đệ Hữu Hảo Kiếm vào núi Tung Sơn để cùng tu...hú với tui :D.
Khi biết tin NguyetThu chịu quá bộ đến Tung Sơn, tui vô cùng khoái chí, dẫu sao cũng chứng tỏ là mình có tài "dụ người", mình cũng có sức hút với... nữ nhân lắm chứ bộ :)).
Ngay khi NguyetThu đủ lớn để "ra đời", lăn mình vào giang hồ để ngược xuôi với bão tố phong ba, nàng ấy đã ko hề "ngần ngại" mà gõ cửa nhà tui rầm rầm, réo gọi í ới:" Ta đủ tuổi để đi Xa Phu rồi. Nàng ơi, bây giờ phải làm gì đây?"
Tui nghe thế thì hớn hở ra mặt, miệng cười he he, vội vàng đáp lời:" nàng chờ ta 1 chút, để ta hỏi TaKiem xem sao."
Thế nhưng, vừa enter thì bị ngay dòng chữ đỏ chót đập vào mắt:" nguyetthu ko có trong VLTK, xin bạn vui lòng liên lạc sau".
Tui cứ type liên tục, rồi enter liên tục, rồi... liên tục bị mấy dòng chữ đó chát, quái đản đó nhảy xổ vào người xỉa xói.
Chời ơi, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-truyen-ky-don-thuan-chi-la-tro-choi/3140545/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.