Đúng là duyên kỳ ngộ, trời đất đưa đẩy mới để ta gặp được bạn. Ngày ngày luyện công bên hồ Phỉ Thúy, đêm đêm tán chuyện trời trăng mây gió.
Bạn bảo rằng bạn là con gái 100%, đang sống ở Cần Thơ. Và ta luôn ghẹo bạn là cô nàng Cần Thơ (hí hí).
Một hôm, bạn gọi ta lại và nói rằng:
bavuong*bietco:" Đến Thiên Tầm tháp ở Đại Lý để đánh đi. Ở đó tớ có bạn, hắn sẽ PT cho 2 ta."
:D :"PT là gì vậy?" :-?
bavuong*bietco:" Là mời tổ đội mà tớ vẫn thường mời cậu đó. Khi PT thì sẽ thành cái chấm xanh xanh trên bản đồ đó."
:D:"À, ra là thế. PT = mời tổ đội. Thế sao 2 ta ko đánh ở đây. Tự nhiên đi pt chi cho xa. Tớ ko thích có nhiều người bu lại đâu :(."
bavuong*bietco:"Đánh ở đây lâu lên cấp lắm. Khi pt thì mình chạy theo để thu kinh nghiệm, chứ ko cần phải đánh, ko cần tốn máu và mana luôn."
:D:"Úi giời ơi, sướng thế à? Vậy mà tớ ko biết. Biết vậy, ngày xưa ai PT thì tớ đồng ý hết cho rồi :D."
Thế là chặng đường PT của tui được chào đón bằng những lần...gục mặt vào rương chứa đồ :(.
Đang long nhong chạy theo, đột nhiên tui biến mất, bạn vội pm:
bavuong*bietco:"Cậu đang ở đâu vậy? Cậu đâu rồi."
:D:"Hic, tớ bị quái vật cắn chết rồi :( ."
bavuong*bietco:"Trời ơi, thế làm sao cậu chết vậy?"
:D:"Tại tớ ham lụm đồ quá, 60 ô trong hành trang ko chứa đủ. Tớ phải dừng lại để tính xem nên bỏ cái nào, giữ cái nào... Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-truyen-ky-don-thuan-chi-la-tro-choi/3140530/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.