Trong bảo tọa trở lại một không gian tĩnh mịch, thần sắc của Vân Phong cũng bất thường trở lên tái nhợt, miệng thổ một ngụm huyết lớn, Nguyễn Siêu vội đỡ lấy Thiền Sư ôn tồn hỏi:
- Đại Sư người có sao không?
Vân Phong Thiền Sư lắc đầu, tịnh tọa xuồn đáp:
- Chỉ là chút nội thương, không đáng lo ngại, thí chủ hay mau qua xem xét mọi người.
Nguyễn Siêu chợt bừng nhớ ra, quay qua nhìn thì gần 50 thương binh xông vào điện tọa cùng mình lúc đầu, giờ hầu hết đều mang thương tích, hắn lúc này toàn thân cũng đã mất lực, nhưng thấy cảnh trước mắt trong người như bừng lên sức mạnh vùng đứng lên đi xem xét một lượt, tiểu hòa thượng Chân Lưu cũng theo giúp hắn.
Bên ngoài hai người Trịnh Minh và Lê Hân đã đi tự lúc nào.
Sau khi xem xét tình hình thương binh và dọn dẹp đống hỗn độn sau cuộc chiến, trong đó có bốn cái xác của bốn tên thích khách cần điều tra danh tánh, nhưng khi hỏi đến thì chỉ còn ba cái xác, Nguyễn Khanh Thành thì Nguyễn Siêu chả lạ gì, còn hai anh em Thừa Tuyên và Thừa Khánh dù không có gì nổi bật nhưng vẫn là nhân vật có tên tuổi trong số cao thủ giang hồ, nên cũng không khó nhận diện. Có điều cái xác thứ tư kia là ai? Vì sao lại mất tích thì quả là Nguyễn Siêu không sao lý giải được, nhưng lúc này thương thế của Thiền Sư và mấy chục thương binh cũng không kém phần cấp bách, hắn đánh gác qua chuyện tra xét sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-tinh-hai/2753294/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.