Ngoài thành nam một chiếc xe ngựa chạy băng băng trong đêm tối. Trong xe là một câu bé chừng 10 tuổi khuôn mặt khôi ngô. Người đánh xe là một thiếu phụ làn da trắng hồng, xiêm y lụa xanh, tuy khuôn mặt có chút thất thần, lấm lem xong vẫn thập phần xinh đẹp.
Phía sau tiếng vó ngựa đuổi theo lúc một gần, Đỗ Quân Nghi càng thêm hoang mang. Cảnh chém giết của quan quân trong thành ám ảnh trong đầu nàng, cái chết với nàng giờ không còn đáng sợ nhưng bảo vệ được dòng máu hoàng tộc là trách nhiệm quá lớn với nàng.
Những mũi tiễn xé gió bên tai, đâm xuyên lên những hàng cây ven đường, càng khiến nàng thúc ngựa chạy nhanh hơn.
Một mũi tên xuyên qua rèm xe ngựa đâm vào tay trái của nàng, nỗi đau thấu đến tận xương, thần sắc Quân Nghi trở lên nhợt nhạt. Nàng dùng hết sức bình sinh từ tình yêu của một người mẹ, bẻ gãy mũi tên vụt xuống lưng ngựa. Chiếc xe cố sức lao đi trong đêm tối.
Trên một vách đá không xa con đường truy sát của sát thủ. Đại sư Vân Phong đang toạ thiền thì nghe âm thanh huyên náo, trong sát âm từ xa có cả tiếng khóc của trẻ em, cho là có chuyện bất thường bèn phi vân đuổi theo.
Dưới vách đá chiếc xe ngựa đang lao đi trong đêm. Bỗng con tuấn mã hí vang dừng bước. Phía trước là vực thẳm. Đỗ Quân Nghi ở bước đường cùng ấy không hề suy nghĩ liền lấy thân mình chắn tên cho hài nhi, một mũi tên xuyên ngang màn đêm bắn vào ngực nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-tinh-hai/2753286/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.