Trở mình chống lại, ta đẩy mạnh tay kẻ đó ra, kẻ đó lùi về sau mấy bước, ta nhìn kẻ đó chằm chằm, giận dữ nói: ‘ Bạch Lộ Ngưng! ngươi còn dám tới đây!’ ‘Vì cái gì lại không dám?’ tay ả xẹt ngang qua trước mặt của ta, có một chữ ‘Tòng’, ngày ấy trong địa cung ta khôngnhìn thấy rõ, nhưng giờ giữa ánh sáng của buổi ngày, nó hiện ra thật rõ ràng.
‘Đem thuốc giải ra đây, ta để cho ngươi một mạng.’ ta nhìn ả, dùng tay bắt mạch của Khinh Hàn.
Bạch Lộ Ngưng nở nụ cười: ‘ được, làm cho ta coi để lại một mạng là như thế nào?’
Ta không thèm phí lời với ả ta nữa, động thủ tay chụp lấy bả vai của ả, ả rất linh hoạt, co vai về phía sau, tránh được chiêu ta học trộm phân cân thác cốt thủ, nhưng trong nháy mắt, ta lại chưởng ả một chưởng, ả tung chiêu hàn thiền chỉ ra cản ta, ta cười lạnh, đưa bàn tay vào kẽ hở những ngón ta của ả bẻ ngược về phía sau, rồi một tay khác chưởng vào trước ngực ả một chưởng, một tay dụng lực trên bàn tay của ả, rút tay chưởng trên ngực ả, rồi lại tiếp tục kháp những ngón tay vào đầu vai ả, ả phản phản ứng cực nhanh động thời là một giãy dụa.
Làm thế hơn mười chiêu, ả dần mất nhẫn nại, giống như loại nữ nhi suốt ngày la oai oái mà hét với ta: ‘ ngươi rốt cuộc muốn làm gì!’
‘Ha, cuối cùng ngươi cũng phát hiện ra hả?’ ta cười cười, khi ở đáy cốc cùng với Khinh Hàn, ta nghiên cứu chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569047/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.