‘Đã lâu không gặp Dạ các chủ.’ Khinh Hàn ngồi ở ghế hớp một ngụm nước trà rồi nói.
‘Quả thật đã lâu không gặp’ Dạ Lưu Hiểu cũng ngồi xuống ghế gần đó. ‘Xem ra tôn chủ không phải như lời đồn võ công đã tàn phế rồi.’
‘Coi như Túc Thiên các không có kiếm được tin tức lớn rồi.’
Nhìn thấy bọn họ nói qua nói lại, ta không khỏi kéo kéo ống tay áo tay áo của Khinh Hàn mà nói: ‘ Hì, mọi chuyện đã không còn phiền phức gì, đừng có khách sáo như thế, nhanh bảo người mang thức ăn lên đi, ta muốn cùng Dạ đại ca hàn huyên’
Khinh Hàn không chút nề hà mà lắc lắn đầu, Dạ Lưu Hiểu cũng nói phụ họa theo: ‘đúng, đúng.’
Bầu trời Cửu Trọng Thiên tràn ngập ánh trăng, trước điện không khí thật trong sạch thoáng đảng, thật hợp với những món Điệp Y đã chuẩn bị, còn có dòng suối mát lạnh chảy róc ránh, ai, thử hỏi thế gian này người người còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ……
Ta nói rất nhiều chuyện với Dạ Lưu Hiểu, vì sao ta lại đột nhiên rời khỏi Cửu Trọng Thiên, để đi tìm nữ thần nông chữa trị cho Khinh Hàn rồi cuộc sống ở đáy cốc của ta với Khinh Hàn.
‘A, thế hiện tại Cửu Trọng Thiên là chỗ dựa vững chắc cho ngươi rồi, Tàm Đậu thiếu hiệp a……’ Dạ Lưu Hiểu có chút thâm ý nhìn lướt qua Khinh Hàn.
Ta chỉ cười cười.
‘A, hiện tại ta đối với ngươi có thể yên tâm rồi.’ Dạ Lưu Hiểu vỗ vỗ vai của ta.
Uống rượu không bao lâu, Điệp Y liền vào báo rằng Độ Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569043/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.