‘Ta hiện tại không có muốn phong lưu… được chưa?’ ta vẻ mặt đáng thương quay sang nhìn hắn.
Khóe môi Khinh Hàn nhếch lên nở một nụ cười làm cho ta thần hồn điên đảo, hắn cứ từ từ mà nói bên tai ta: ‘không được…’ sau đó ta cảm giác hai chân mình đang bị tách ra, hắn mạnh mẽ tách mông như hoa của ta ra, làm cho nước lạnh của hồ tràn vào ồ ồ, ta không khỏi ngã mình về phía trước, đáng tiếc cái tảng đá kia làm ta một chút cũng không nhúc nhích được gì cả.
Hắn dù là vẫn đang ung dung cười khẽ bên tai của ta, nhưng lại để cho phân thân cực đại đang nóng rực đang đặt ở huyệt động của ta, tựa hồ như không vội vàng tiến vào bên trong, cứ ngay những nếp uốn mà day dưa, ta chính là bị hắn làm cho mất kiên nhẫn, lớn tiếng mà nói: ‘muốn vào thì vào ngay, không được vờn ta như……’
Ta nói còn chưa hoàn chỉnh câu, Khinh Hàn liền đâm thẳng vào, nước bị hắn làm cho văng tung tóe, ta đau quá hét to: ‘ôi mẹ của con ơi—-.’
‘Tiểu Đậu Tử, như thế này đã được chưa?’ vừa nói hắn vừa đem hung khi nhúc nhích đi ra làm cho ta như nhuyễn đi, rồi lại tiến vào chỗ sâu nhất làm cho ta phải thét lớn.
Khinh Hàn đem tay của ta đặt trên tảng đá, hạ thân cứ thế là chuyển động, đầu chôn ở cổ ta, liếm láp và cắn ta: ‘Tiểu Đậu Tử thả lỏng một chút, ta còn muốn nữa……’
Ta lắc đầu thật nhanh, phát ra âm thanh rên rỉ, hắn kéo một tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569038/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.