“Sư phụ, xin nhận Tàm Đậu một lạy!” Ta lớn tiếng nói.
Tử lão đầu không quay đầu lại nhìn ta, trong gió đêm vang vọng câu nói sau cùng lão để lại: “Tiểu đậu tử, khi ngươi vì lựa chọn mà phiền não, ngươi nên nghĩ xem bản thân có phải nhất định cần làm ra lựa chọn hay không …… Thế gian vốn vô sự, dong nhân tự nhiễu chi* a!”
Ta nhìn phương hướng mà lão rời đi gật gật đầu, tuy rằng không hoàn toàn hiểu lời sư phụ nói, nhưng ta đã khắc ghi trong lòng.
Này đêm ta ngủ rất tốt, lúc tỉnh lại, nếu không chạm đến cái tiểu hạp đang đeo trên cổ, ta thậm chí cảm giác bản thân có phải nằm mơ hay không.
Sáng sớm, cơn gió đầu tiên nương theo tiếng cửa mở kẽo kẹt luồn vào, ta bắt gặp một thân ảnh màu trắng trước cửa, tản mát ra khí phái cao ngạo thiên bẩm cùng sự trầm ổn theo thời gian, ánh nắng nhu hòa xuyên qua lưỡi kiếm đổ bóng trên ấy.
“Ngươi tới rồi! Ta còn định đi tìm ngươi đó!” Ta cười toe toét với hắn.
Khi ấy, mái tóc của hắn theo thân thể hơi hơi lay động, chiết khúc bóng nắng sau lưng. Hắn từng bước tiến đến, trong sự bình ổn chất chứa nôn nao, nhè nhẹ kéo đầu ta vào lòng.
“Về sau không cần lo lắng nữa.” Bởi vì ta nơi nào cũng không đi.
Giờ cơm sáng, Dạ Lưu Hiểu phe phẩy quạt đến phòng ta, mở miệng câu đầu tiên đương nhiên là chúc mừng ta sắp rước được mỹ nhân về dinh. Ta hướng hắn nhếch mép nói với mạng lưới tin tức của Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569020/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.