Ta nhìn động tác nuốt của Đế Hạo, lại nhìn nhìn cái muỗng, càng nhìn càng giống như đang hôn môi gián tiếp …… phút chốc toàn khuôn mặt bỗng nóng bừng lên.
Bộ dáng Đế Hạo lúc ăn canh rất tao nhã, phong độ lại rất nghiêm cẩn, không như ta, trước lúc ăn luôn lấy hết toàn bộ thuốc đông y ra, sau đó dùng tay tóm lấy cánh gà bắt đầu ăn, đến nỗi bàn tay đều dính đầy canh. Khi ăn còn húp sùm sụp như đánh trận, càng nhìn ta lại càng muốn hỏi hắn, đại ca, ngươi rốt cuộc coi trúng tiểu đệ ta điểm nào?
Ta vừa đẩy cửa chuẩn bị ra ngoài, băng sơn đại ca cuối cùng lên tiếng: “Đi đâu?”
“Ưm, hình như uống quá nhiều canh, muốn thượng nhà xí ……” Ta ấp úng chạy ra ngoài, đại ca, còn tiếp tục đứng dưới hoóc môn giống đực hùng hậu của ngài, tiểu đệ ta còn không bước lên bất quy lộ? (con đường chỉ có thể đi ko có thể về)
Ta ở trong nhà xí ngây người nửa ngày mới ngượng ngùng bước ra.
“Ô, Tàm Đậu huynh~.” Âm thanh bất thình lình vang lên khiến ta hết hồn, ta nương theo giọng nói chán chường nhìn qua, nhìn thấy Du Dạ Lai bộ dáng rất phong độ thật ra bên trong lại thối rữa cực kỳ.
“Chuyện gì?” Ta không có ấn tượng tốt với gã này lắm, vì thế nhíu mày bày ra bộ dáng không chút hứng thú.
“Ai nha, Tàm Đậu huynh ngươi chiến tích huy hoàng, cứ tiếp tục như thế, Du Dạ Lai ta cũng phải bại dưới chưởng pháp của ngươi …… không, nên nói là bại dưới chưởng pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569014/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.