Nhìn nụ cười đầy thâm ý của Khinh Hàn, ta bất chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát.
“Tàm Đậu huynh, nếu ngươi muốn cùng bằng hữu ôn lại chuyện xưa, “Du Dạ Lai vén những sợi tóc lất phất trên hai gò má, khuôn mặt đầy vẻ phong lưu, khó trách Lăng trang chủ trăm phương nghìn kế không muốn gả nữ nhi cho hắn, “Chi bằng đợi chúng ta luận võ xong nói tiếp.”
“Đúng rồi, Tàm Đậu …… ” Hai chữ “ca ca” phía sau, Khinh Hàn cố ý nói để cho chỉ mỗi ta xem rõ, “Ta rất nôn nóng muốn xem xem Lưu Vân Phân Thủy Kiếm của Đế Hạo có bao nhiêu lợi hại.”
Hơ …… mặt của ta giờ cứng ngắc.
“Các hạ quá khen.” Đế Hạo nhìn về phía Khinh Hàn hơi hơi gật đầu, thế nhưng bỗng nhiên ta lại cảm thấy mùi của điện quang đá lửa, nguy hiểm a ……
Ngay lúc ta chưa kịp định thần, một giọng nói vang lên “Nếu trận đấu đã bắt đầu …… Du mỗ xin thất lễ!”, kèm theo là Du Dạ Lai một kiếm đâm tới, ta kinh hoàng lùi ngay về phía sau, lưỡi kiếm kia vừa vặn cắt qua vạt áo ngoài của ta “rẹt” một tiếng, khiến ta kinh hồn táng đảm. Du Dạ Lai thừa thế mà đến, ba bốn chiêu lúc sau đã dồn ta đến bước chỉ có thể thối lui, thiếu điều chưa chạy trối chết.
Không được sợ hãi, lúc thi tốt nghiệp phổ thông cho dù căng thẳng đến mấy, khi làm văn còn không phải hạ bút như thần? Đến chiêu thứ mười, kiếm của gia gia ta cuối cùng có linh cảm, sau khi đỡ được chiêu kiếm của Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1569010/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.