Mấy nhân sĩ bàn bên tiếp tục đàm luận vụ diệt môn thảm án của Phùng gia.
“Nói đến chỉ pháp cao siêu như vậy, ngoài người đó ra...... còn ai có thể?”
“Ngươi muốn nói đến Cửu Trọng Thiên? Nhưng chưa nghe qua Phùng chưởng môn có sự vụ gì đắc tội với Khinh Hàn!”
“Không phải Khinh Hàn còn ai vào đây? Dù cho là Thiếu Lâm Kim Cương chỉ hay Khóa Hầu công của Vô Lượng Đảo đều chưa đạt đến trình độ này!”
Nghe những lời đối thoại kia, Hàn Thanh nhẹ nhàng phe phẩy đầu, cười đến rất trào phúng.
“Không phải Khinh Hàn.” Ta hướng Hàn Thanh nhỏ giọng nói.
“Vì cái gì ngươi cảm thấy không phải là hắn?” Hàn Thanh thu hồi trào ý, đôi mắt ánh lên vẻ tò mò.
“Bởi vì Khinh Hàn là người rất kiêu ngạo, hắn không đem ai để vào mắt, tất nhiên sẽ không để ý người khác bàn luận gì về mình. Cho nên nếu là Khinh Hàn giết Phùng Tín Trinh, có thể chính đại quang minh khiến cả võ lâm đều biết đến, dù sao cũng không ai dám thượng Cửu Trọng Thiên tìm hắn phiền toái.”
“Nhìn không ra, ngươi đối tính cách của Khinh Hàn lại hiểu rõ thế.” Hàn Thanh bỗng nhiên đem đầu hướng tới, thiếu chút nữa khiến ta phun hết ngụm canh đang uống dở ra.
Phía sau truyền đến âm thanh thân thiện của tiểu nhị: “Hai vị khách quan! Mời vào bên trong! Xin mời!”
Ta theo bản năng quay đầu lại, khi nhìn thấy hình bóng của hai người ấy, trong đầu không thể không nghĩ đến câu “Chỉ tiễn uyên ương bất tiễn tiên”.
Hai người vừa đến là một đôi nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1568991/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.