“Ngươi như thế là ý gì?” Ly Toái Phong giữ nguyên vẻ tươi cười, nhưng tia sáng kỳ dị nhá lên trong mắt thì không qua khỏi đôi mắt cận thị của ta.
“Kỳ thật cũng không có gì, ngươi không cần đa nghi.” Ta cười đến ôn hòa, nhưng trống ngực lại đập thình thịch, “Có một loại quả màu đỏ, nó tỏa ra hương thơm vốn có hại cho thân thể, nhưng lại có thể chữa trị bệnh đậu mùa. Mấy ngày trước, ta bị nhiễm loại bệnh này, rốt cuộc vô ý lây cho Đế Hạo, thế nên hai chúng ta trên người đều mang theo loại quả này, chính là, ngươi gần Đế Hạo như thế, có ngửi được mùi hương của loại quả này không. Nó sẽ khiến cho người không có bệnh đậu mùa toàn thân phát ra màu đỏ lốm đốm, bắt đầu từ xung quanh mũi lan đến mặt bộ, sau đó là toàn thân, giống như Ly giáo chủ hiện giờ, nhìn xa, giống như trên mặt dính son hồng, nhưng nhìn gần lại khiến cho người ta bị dọa sợ đến nhảy dựng a!”
“Ngươi gạt ta.” Ly Toái Phong tươi cười nhưng trong đó lại chứa vài phần miệt thị.
Ta thở ra một chút đem y phục vén lên, đưa lưng về phía hắn nói: “Thấy không! Đây đều là đậu mùa!” Con bà nó, gần đây cùng Đế Hạo một chỗ đã ăn quá nhiều, nhiệt trong cơ thể khiến cho lưng mọc đầy đậu thanh xuân.
“Đế hạo sẽ không phát bệnh đậu mùa!” Lông mày của Ly Toái Phong nheo lại, nhìn đến ta trong lòng một trận ám muội.
“Ngươi cởi áo ngoài của hắn nhìn xem! Nói không chừng ngực của hắn so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-oai-hiep-truyen/1568987/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.