Tuệ Tịch vuốt ve cái bụng căng chặt của hắn, bằng phẳng nhưng tràn đầy sức lực, da thịt mềm dẻo bóng loáng, phủ một lớp mồ hôi mịn.
Đầu ngón tay vòng quanh rốn, ngực Trình Mạc phập phồng, cơ bụng cũng tự giác co chặt lại.
Nhưng khiến hắn càng phân tâm là ngón tay Tử Tiêu đang chui vào trong hậu huyệt của hắn.
Lớp thịt vách trong nóng rực ướt át, bao kín ngón tay dài nhỏ, quấn quanh siết chặt lấy nó, lại như thấy không đủ, hy vọng có thể được đến càng nhiều.
Trình Mạc nuốt nước bọt trong miệng, hầu kết trượt lên trượt xuống, mồ hôi từ cằm lướt xuống cổ, lại biến mất sau gáy.
Bàn tay đang vuốt ve bụng Trình Mạc đi xuống, ngón tay chui vào bên trong bụi cỏ màu đen giữa hai chân, ngón tay vân vê lớp lông thưa, hơi dùng lực kéo lên.
Trình Mạc ăn đau, hô lên một tiếng, vẻ mặt đỏ bừng, muốn kéo tay Tuệ Tịch ra, nhưng khổ nỗi tứ chi bị trói, chỉ khiến giường lay động kẽo kẹt.
Trình Mạc hé miệng, phát ra tiếng rên rỉ vô lực.
Ngón tay Tử Tiêu đã nhấn trúng chỗ mẫn cảm trong cơ thể hắn.
Thân thể Trình Mạc đột nhiên rướn lên, hắn vội lắc đầu, mồ hôi vẩy ra, nói: “Từ bỏ, Tử Tiêu…”
Tần Phương Xuyên vươn tay đè ngực Trình Mạc lại, bắt hắn nằm về, nói: “Không được.”
Trình Mạc mở to hai mắt nhìn Tần Phương Xuyên, giọng khàn khàn nói: “Ta, ta không được, Phương Xuyên, buông ra ta đi…”
Tần Phương Xuyên đột nhiên cúi đầu, nhìn Trình Mạc hỏi: “Ngươi vừa gọi ta là gì?”
Trình Mạc chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-minh-tu-mat-ky-su/1846117/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.