Trình Túc phất tay, để hai tiểu nhi tử quay về phòng.
Trình Dương có chút không muốn, Trình Hải kéo tay nó, “Đi.”
Trình Yên khóc trong chốc lát thì mệt, dựa trên vai Tô Tình, đánh ngáp.
Trình Túc nói: “Ngươi mới về Kim Lăng hôm qua thôi, hôm nay đã vội vàng đến thuyền kĩ Tần Hoài? Giỏi cho một Võ Lâm Minh chủ!”
Trình Mạc cúi đầu, không dám phản bác, hắn sao dám nói mình đi kĩ viện không phải để tìm cô nương, mà là tìm giáo chủ Ma Giáo kia.
“Càng ngày càng không ra gì, kết giao với tà ma ngoại đạo không nói, còn tham luyến nữ sắc, lưu luyến chỗ yên hoa! Từ nhỏ cha có dạy ngươi như vậy sao? Có phải ngươi không còn nhớ gì hay không!”
Trình Mạc vội vàng nhận lỗi: “Nhi tử biết sai rồi.”
Trình Túc cả giận: “Biết sai? Lúc nào cũng nói biết sai rồi, nhưng chưa bao giờ sửa!”
Trình Mạc không dám đáp.
Trình Túc còn muốn mắng tiếp thì nghe Tô Tình nói: “Nó là Võ Lâm Minh chủ thì sao? Nó không phải nam nhân à? Con ông lớn như vậy còn chưa cưới vợ, nó không đi kĩ viện thì làm thế nào?”
Trình Túc hỏi Tô Tình: “Thế thì sao?”
Tô Tình nói: “Vậy ông nói làm sao đây? Nhiệm vụ của cha mẹ là phải bàn chuyện cưới gả cho con, nhi tử không thành thân, còn không phải người làm cha như ông không làm tròn trách nhiệm?”
Trình Túc nghiêm mặt không nói lời nào.
Trán Trình Mạc toát mồ hôi, đắn đo không biết nên tiếp lời sao cho phải.
Tô Tình nói: “Theo tôi, người làm cha như ông nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-minh-tu-mat-ky-su/1846084/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.