[Cận] Tịch Dạ: “Này này, chớ làm loạn. Quân tử động khẩu không động thủ.” 
Cô nàng hắc phục cười cười, đồng thời từng bước lùi lại. 
[Cận] Tịch Dạ: “Anh hùng, chúng ta có thể từ từ thương lượng.” 
Hai nam nhân cũng cười cười, dồn tiểu cô nương vào gốc cây ven đường. 
[Cận] Coffe đại sư: “Thương lượng? >” 
[Cận] Tịch Dạ: “Chỉ là chết mấy lần ...” 
[Cận] Anh Hùng: “Cô có giỏi thì chết mấy lần đi. Đánh ta huyết nhục đầm đìa, không chỉ thân thể mà tinh thần cũng tổn thương nghiêm trọng.” 
Quả thật Thiên Hùng đã bị cô ta doạ nạt đến muốn trầm cảm. Vừa sợ, vừa tức giận. Người đâu mà ngang ngược hết sức, ỷ mình lever cao, trang bị khủng thì không coi luật võ lâm ra gì. Nay cọp xuống núi cũng không bằng con chó. Để xem nàng bị mất lệnh bài Mật Thám rồi, còn giương oai diễu võ được nữa không? 
[Cận] Tịch Dạ: “Cái con Dực Hoả Phượng đó ta coi như cho ngươi để bồi thường, sau này không tranh chấp nữa. Nhưng ta xin ngươi, mau trả lệnh bài lại đây đi. Đó là giấy phép để ta thực thi nhiệm vụ. Các đại hiệp chắc không phải muốn thấy tiểu nữ bị công ty game đuổi việc đâu ha.” 
Tiểu cô nương đã giở giọng năn nỉ cùng kể lể khóc than. Đập bể nồi cơm thì không khác gì giết cha mẹ của người ta. Thiên Hùng thấy mình cũng không phải, nên liền mở túi nãi kia chuẩn bị giao đồ. 
[Cận] Coffe đại sư: “Khoan đã. Lệnh bài này có giá trị lớn hơn Dực Hoả Phượng nhiều. Còn có cô là GM, sau khi lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-huyen-thoai/51048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.