Thiên Hùng thở phào nhẹ nhõm khi không gian thay đổi lần nữa, bọn họ lại được di chuyển về kinh thành của Lê quốc. Thời gian công thành đã chấm dứt, phe Khất Nhi được ghi nhận chiến thắng do bức tượng thành chủ vẫn chưa bị triệt hạ hoàn toàn. Nhưng lúc này, những nhân vật vừa trải qua cơn ác mộng kinh hoàng không muốn nói đến thứ gì khác, một số cẩn thận kiểm tra vật phẩm cuả mình, một số lẳng lặng offline.
[Cận] Dám yêu dám hận: “Chúng ta không hề cảm ơn mi.”
Sau đó là tràng ê a hung hăn của hội Thần Long. Vì chúng tiếc nhân vật nên trong suốt quá trình không hề ra tay ám toán Lam Y Công Tử. Nếu không có vị đại thần này áp trận, có khi toàn bộ bọn họ đều mất account rồi, chứ nói gì đứng đây chê trách người ta. Bây giờ nghĩ lại, đó có lẽ là cơ hội duy nhất khiến Lam Y Công Tử biến mất vĩnh viễn.
Nhưng con người vốn là những sinh vật ích kỷ, họ sẽ chẳng bao giờ làm thiệt hại chính mình chỉ vì những của thù hận vớ vẩn trong game. Nói cho cùng, Võ Lâm chỉ là một trò chơi, các phe phái địch ta đều là giả tạo hết. Giống như đám trẻ chia nhóm chơi cướp cờ, sau khi kết thúc họ có ghét nhau thật sự đâu.
Tiếp theo là nhóm bạn hữu của gia tộc Bách Thắng đến chúc mừng nhau thoát qua đại nạn. Hồng Phấn Lý Chiêu Phu gửi lời cảm ơn sau sắc đến Lam Y công tử vì đã nhiều lần chắn đòn dùm nàng. Sau sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-huyen-thoai/1876181/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.