Lúc còn đi học, hắn thường nghe các giáo viên an ủi. “Các em chịu khó một chút, sau này gặp cực khổ mới quen được.” Thì ra lời khuyên này đến bây giờ vẫn còn nguyên vẹn tinh thần ‘cam khổ’ mà các nhân viên y tế phải đối mặt. Giống như bất kỳ ngành nghề nào khác, bác sĩ cũng chỉ có tám tiếng làm việc mỗi ngày. Thế nhưng đến đêm phải trực ban, gặp cấp cứu thì không nề hà giờ giấc, ngày ngày đối mặt với nỗi đau tinh thần và thể xác của người bệnh, đúng là không quen khổ đau thì không chịu nổi.
Chỉ có một chút an ủi là ban đêm đi trực thì nguyên ngày hôm sau được nghỉ, làm hai ngày nghỉ một ngày cũng không đến nỗi căng thẳng cho lắm. Thiên Hùng lại là kẻ thường xuyên làm thêm nên không bao giờ nề hà vấn đề cực nhọc. Thái độ chăm chỉ, siêng năng của hắn được các tiền bối trong khoa đánh giá rất cao. Tuy bảo là thực tập sinh nhưng mỗi khi trực đêm hắn vẫn được nhận lương bồi dưỡng. Vừa có việc làm, vừa có thu nhập thế này, Thiên Hùng cứ gọi là sung sướng như đang sống trong mơ.
Cuộc sống của hắn quả nhiên đang bước vào thời kỳ đỉnh cao thuận lợi. Sự nghiệp và tình cảm cá nhân đều mỹ mãn hạnh phúc. Trong Võ Lâm, Anh Hùng và Tịch Dạ cuối cùng cũng thông qua mốc 90. Cày ngày cày đêm, lại có thêm đại thần hỗ trợ nên nhân vật nào cũng tiến bộ thần tốc. Anh Hùng đã có thể luyện võ hồn và bắt đầu bước vào con đường tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-huyen-thoai/1876173/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.