Có câu nói thế này: Nhà có một cô gái thì cuộc sống sẽ trở nên dễ thở hơn. Nếu như để Tiêu Hồng Vĩ biết tên ngu đần nào phát biểu câu này, tin chắc hắn sẽ xách dao đi chém chết tên đó mới hả dạ.
Từ khi có hai vị nữ địa chủ dọn vào ở, cả hai cứ nghiêm khắc chấp hành điều khoản hợp đồng đặt ra, mỗi sáng bắt Tiêu Hồng Vĩ và Lâm Hạo thay phiên nhau đi mua thức ăn sáng về cho họ ăn, được một thời gian thì Lâm Hạo không làm nữa. Hỏi lí do tại sao, Lâm Hạo đưa ra giải thích là tai họa do Tiêu Hồng Vĩ tự rước về, hơn nữa cũng do hắn kí tên vào bản hợp đồng, muốn thực hiện điều khoản đương nhiên chỉ một mình Tiêu Hồng Vĩ đi tuân thủ, Tiêu Hồng Vĩ tức tối mắng Lâm Hạo không có nghĩa khí, tiếc rằng tên Lâm Hạo vẫn trưng bộ mặt thản nhiên ra chấp nhận bị chỉ trích, còn công việc thì miễn bàn.
Hôm nay là chủ nhật nên mọi người đều ngủ nướng. Tiêu Hồng Vĩ trải qua một đêm cày game online, lúc này đứng trước gương soi trong nhà vệ sinh, lờ đờ không mở mắt nổi, nhưng còn cách nào khác chứ? Nếu không đi mua đồ ăn sáng về thì bị hai vị nữ địa chủ phê bình mất thôi.
“Ta mất tự do, ta là thân nô lệ, ngày ngày sống trong cảnh tối tăm, nhà của ta đã bị xâm chiếm…” Tiêu Hồng Vĩ hát líu lo bài hát tự sáng chế, đang định đánh răng, đột nhiên một tiếng thét to vang lên, Tiêu Hồng Vĩ đứng chết trưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-thoi-dai/6747/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.