Chương trước
Chương sau
“Song tu? Đúng là song tu rồi!” Nhãn sắc Diệp Vô Ưu phát sáng. “Nếu biện pháp tốc thành mà Lãnh tỷ tỷ nói là song tu cũng tốt!”

“Ở Ma tông cũng có một phân chi gọi là song tu môn. Đáng tiếc, Lãnh Tâm Âm không phải thuộc song tu môn. Đệ nói nè Diệp ca ca, huynh đừng có mà vọng tưởng!” Lam Tiểu Phong lập tức xuất ngôn đả kích Diệp Vô Ưu.

“Ai quy định song tu nhất định phải là song tu môn hả?” Diệp Vô Ưu có chút bất phục nói. “Lãnh tỷ tỷ là Ma tông tông chủ, người song tu môn tự nhiên là thuộc hạ nàng ta. Chỉ cần nàng ta nguyện ý, chẳng không lấy công pháp song tu về được à!”

“Diệp ca ca, huynh nếu muốn như vậy, đệ cũng không biện pháp nào!” Lam Tiểu Phong lại chậm rãi nói. “Tóm lại, đệ khuyên huynh tốt nhất không nên làm đồ đệ Lãnh Tâm Âm. Làm đồ đệ Ma tông tông chủ không thể là chuyện tốt được.”

Chỉ đáng tiếc, Lam Tiểu Phong càng nói, Diệp Vô Ưu càng muốn làm đồ đệ Lãnh Tâm Âm. Tuy hiện tại hắn chưa có hạ quyết định nhưng trên cơ bản, hắn đã có huynh hướng bái Lãnh Tâm Âm làm thầy.

“Có một mỹ nữ làm sư phụ cũng hay!” Diệp Vô Ưu nói thầm trong lòng. “Quá tốt là cùng Lãnh tỷ tỷ song tu với nhau, điều đó thật là tốt!”

Tiểu tử này còn chưa bái sư, đã tưởng tượng tương lai chơi đùa sư phụ trên giường. Nếu Lãnh Tâm Âm biết dược đồ đệ tương lai của mình như thế này, không biết nàng sẽ nghĩ gì.

“Vô Ưu ca ca, Vô Ưu ca ca!” Hàm Yên kéo Mộ Dung Tiểu Tiểu tiến lại.

“Có chuyện gì?” Nhìn thấy Hàm Yên, Diệp Vô Ưu liền có một loại cảm giác đau đầu.

“Vô Ưu ca ca, huynh vừa cùng công chúa đi đâu?” Khuôn mặt Hàm Yên có nét hiếu kỳ hỏi.

“Đương nhiên là hoàng cung chứ còn có thể đi đâu?” Diệp Vô Ưu tùy tiện mở miệng nói.

“Vô Ưu ca ca, muội thấy thật là chán. Huynh cùng muội đi chơi có được không?” Hàm Yên nắm cánh tay Diệp Vô Ưu, nũng nịu nói.

“Không được, huynh đang rất mỏi mệt, muốn đi ngủ!” Diệp Vô Ưu thật sự không thích ra khỏi cửa. Lại nói hắn thật sự cũng có chút mệt mỏi, hơn nữa, tối nay hắn còn phải đến Tạ gia thâu hương tiết ngọc. Hiện tại không nghỉ ngơi cho tốt, đến tối làm sao có tinh thần được?

“Vô Ưu ca ca thật là…, một điểm cũng không thương người ta!” Hàm Yên trề môi nói có chút bất mãn.

“Hàm Yên muội muội, muội tự mình ra ngoài chơi đi!” Diệp Vô Ưu vừa nói vừa đi đến khách phòng.

“Đúng thế, tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài chơi cũng được. Không cần đại sắc lang đi theo.” Mộ Dung Tiểu Tiểu ở kế bên nói.

Diệp Vô Ưu trừng mắt nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu, lại không muốn chửi nàng, bèn đi đến khách phòng, đóng cửa lại, sau đó bắt đầu ngủ một giấc.

Diệp Vô Ưu lúc này đang ngủ rất thoải mái, còn thấy vô số mỹ mộng hương diễm, đến khi hắn tỉnh lại, trong phòng đã tối rồi.

Mở hai mắt, Diệp Vô Ưu liền có chút cảm giác không ổn. Trong phòng đang có thêm một người, một bóng hình vô cùng mỹ hảo, đứng trước giường, quay lưng về phía hắn.

“Lãnh tỷ tỷ?” Diệp Vô Ưu ngờ ngợ kêu lên một tiếng, đồng thời từ trên giường ngồi dậy. Bóng hình này, nhìn rất giống Lãnh Tâm Âm, bất quá, Diệp Vô Ưu không thể xác định chính xác.

“Tỉnh rồi à?” Người đó chuyển thân quay lại, đúng là Lãnh Tâm Âm. “Thế nào? Nghĩ xong chưa? Cuối cùng chịu hay không chịu làm đồ đệ của ta?”

“Lãnh tỷ tỷ, ta cũng có thể làm đồ đệ của tỷ. Bất quá, nếu không thể tốc thành, ta có thể không làm.” Diệp Vô Ưu suy nghĩ nói. Tiểu tử này cuối cùng vẫn không thể ngăn chặn được sự dụ hoặc mạnh mẽ của phương pháp tu tiên tốc thành cùng Lãnh Tâm Âm, một siêu cấp đại mỹ nữ này, liền quyết định làm đồ đệ Lãnh Tâm Âm.

“Ta, Lãnh Tâm Âm, đã nói rồi mà!” Lãnh Tâm Âm hừ một tiếng. “Từ nay trở đi, ngươi sẽ là đồ đệ của ta.”

“Lãnh tỷ tỷ…” Diệp Vô Ưu còn muốn nói gì nữa.

“Gọi ta là sư phụ!” Lãnh Tâm Âm cắt ngang lời của Diệp Vô Ưu.

“Cũng được, sư phụ tỷ tỷ.” Diệp Vô Ưu có chút bất lực nói.

“Cái gì loạn cào cào vậy, sư phụ là sư phụ, tỷ tỷ là tỷ tỷ. Có lý đâu ngươi lại gọi như vậy hả?” Lãnh Tâm Âm có chút không cao hứng nói.

“Lãnh tỷ tỷ là sư phụ ta, cũng giống như tỷ tỷ ta, do dó mới gọi là sư phụ tỷ tỷ mà!” Diệp Vô Ưu giả làm bộ dạng rất ủy khuất.

“Tính tới tính lui, tùy ngươi vậy!” Lãnh Tâm Âm vẫy vẫy tay. “Tốt rồi, bây giờ ngươi và ta cùng đi đến một nơi.”

“Không được!” Diệp Vô Ưu vội vàng nói. “Sư phụ tỷ tỷ, tối nay đệ cần làm một chuyện rất trọng yếu.”

Quả thực là có chuyện trọng yếu, hắn còn phải đi tìm Tạ Phinh Đình mà!

“Chuyện trọng yếu gì?” Lãnh Tâm Âm nhíu mày một chút.

“Cái này…, sư phụ tỷ tỷ, đệ…, đệ phải đi gặp một vị tỷ tỷ.” Diệp Vô Ưu lắp bắp nói. Hắn cuối cùng không thể cho Lãnh Tâm Âm biết, tối nay hắn muốn đi thâu hương.

“Việc này…, ngươi đi nhanh về nhanh, ta đợi ngươi ở đây.” Lãnh Tâm Âm suy nghĩ một chút, nói với Diệp Vô Ưu.

“Tốt quá, sư phụ tỷ tỷ, đệ đi trước!” Diệp Vô Ưu trong lòng có chút hưng phấn. Đi nhanh về nhanh à? Ta còn tính tối nay qua đêm ở hương khuê của Tạ Phinh Đình nữa à!

o0o

Tạ Phinh Đình lúc này đang ngồi trên giường trúc, tâm thần không ổn định, cả người nhìn rất khẩn trương. Hôm qua, cuối cùng nàng cũng nói cho Tạ Trường Phong biết Diệp Vô Ưu đã tới đây. Nàng tịnh không cho Tạ Trường Phong biết chuyện phát sinh giữa nàng và Diệp Vô Ưu. Tạ Trường Phong cũng nghĩ Diệp Vô Ưu đến và đi quá nhanh, căn bản không nghĩ đến, Tạ Phinh Đình gần như thất thân với Diệp Vô Ưu.

Vì muốn đối phó với Diệp Vô Ưu, Tạ Truờng Phong liền khoác lên Diệp Vô Ưu cái tội có ý đồ phi lễ với hoàng phi tương lai, thực sự không biết Diệp Vô Ưu thực tế cũng đã phi lễ với vị hoàng phi tương lai này.

“Tiểu dâm tặc này tối nay thật sự không có trở lại à?” Nghĩ đến lời nói của Diệp Vô Ưu tối qua khi đi khỏi, trong lòng Tạ Phinh Đình lo lắng không ngừng.

Nghĩ đến chuyện phát sinh tối qua, mặt Tạ Phinh Đình không giữ được liền nóng lên, có một loại cảm giác chưa bao giờ có tựa hồ đang chầm chậm trào ra từ trong tim làm nảy sinh trong lòng nàng một loại cảm giác xấu hổ.

“Phinh Đình ơi, Phinh Đình! Ngươi không được hồ tư loạn tưởng, chuyện này rất xấu hổ, ngươi còn nghĩ tới làm gì?” Tạ Phinh Đình trong lòng thầm nói với mình, cũng như tự an ủi mình. “Thoải mái đi, tiểu dâm tặc đó chỉ nói vậy thôi, tối nay chắc không tới.”

“Phinh Đình tỷ tỷ, nàng đang tưởng nhớ ta à?” Ngay lúc đó, một thanh âm từ một bên truyền đến.

Tạ Phinh Đình giật mình, thình lình xoay người qua, liền phát hiện Diệp Vô Ưu chính cũng đang ngồi trên giường trúc nhìn nàng với bộ mặt cười hi hi.

“Tiểu…, tiểu dâm tặc, ngươi…, ngươi thế nào lại đến đây?” Tạ Phinh Đình lắp bắp hỏi.

“Phinh Đình tỷ tỷ, sao nàng mau quên vậy? Ta đã nói ta sẽ tiếp tục tìm đến nàng mà!” Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng nhảy qua, ngồi bên người Tạ Phinh Đình, đưa tay ôm lấy eo của nàng. “Phinh Đình tỷ tỷ, một ngày không thấy, nàng tựa hồ hấp dẫn thêm!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.