“Sư tỷ, tỷ đến đúng lúc quá.” Vừa thấy Sương Sương, Diệp Vô Ưu liền vuimừng nói. Hắn tự hồ khẳng định Lãnh Sương Sương đã biết Triệu Thiên Tâmđã đi khỏi nên mới đến đây tìm hắn.
“Sư phụ bảo ta đến đây hỏingươi có muốn đi Vô Song Cung hay không?” Lãnh Sương Sương ngữ khí cóchút lạnh lùng, làm Diệp Vô Ưu không khỏi cảm thấy hụt hẫng.
“Hôm nay đi hay sao?” Diệp Vô Ưu do dự hỏi.
“Sư phụ kêu ta nói với ngươi đi càng sớm càng tốt.” Lãnh Sương Sương lạnhnhạt nói “Triệu Thiên Tâm đã đi khỏi rồi. Ngươi cũng không thể để TạPhinh Đình ở đây, tốt nhất là mang nàng ấy đi cùng. Ngươi còn ở đây làmgì nữa, đừng quên là nhà của ngươi tịnh không ở Bách Hoa thành.”
Nghĩ đến đám mỹ nữ như mây ở Vô Song cung rồi lại nhớ đến Hoa Nguyệt Lancũng đang ở Vô Song cung, Diệp Vô Ưu cuối cùng cũng không cưỡng được sựcám dỗ trong nội tâm. Hơn nữa hắn đã quyết định đồng ý đề nghị của LãnhTâm m trước khi đến Vô Song cung.
Chỉ là hắn nghĩ đi nghĩ lại,cuối cùng cũng quyết định để Tạ Phinh Đình lưu lại đây. Bách Hoa thànhcách Vô Song cung cả trăm dặm, Phinh Đình thân thể lại kiều nhược nênhắn sợ nàng chịu không nổi, để nàng ở lại Diệp phủ cũng tốt
Thêmnữa, Tạ Phinh Đình không đi nên hắn để Thất Thất ở lại cũng đủ. Như vậycũng không phải lo tự rước phiền phức lúc có nữ nhân bên cạnh.
Về vấn đề an toàn của Tạ Phinh Đình, hắn cũng không phải quá lo lắng. Mộtmặt, Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354115/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.