“Ngươi làm sao biết được ta đối với người thật sự tốt chứ.“ Lãnh SươngSương đứng yên nói. Đối với cử động có phần hơi quá của Diệp Vô Ưu cũngkhông chút kháng cự, chỉ bình tĩnh nói tiếp: “Ta chỉ là phụng mệnh hànhsự thôi. Người cũng là sư phụ của ta, ta tất nhiên phải nghe lời củangười.“
“Sư tỷ, tỷ không phải đối với ta rất tốt hay sao, đệ cóthể cảm thấy được mà.” Diệp Vô Ưu nói nhỏ bên tai nàng: “Ngoài ra, đệcòn cảm thấy tỷ với sư phụ tỷ tỷ quan hệ rõ ràng không được tốt. Kỳthật, tỷ cũng đâu phải thật sự nghe lời sư phụ.”
“Ngươi nhầm rồi.” Lãnh Sương Sương đột nhiên vùng khỏi vòng tay Diệp Vô Ưu, đi sang một bên lạnh nhạt nói.
“Sư tỷ, tỷ không phải nói dối đệ.” Diệp Vô Ưu cũng bước đến cạnh nàng: “Đệkhông biết giữa tỷ và sư phụ tỷ tỷ cuối cùng đã phát sinh sự tình gì,nhưng đệ thấy rõ giữa hai người có gì đó ngăn cách.”
“Ta là do sư phụ nuôi lớn, không có sư phụ thì cũng không có ta bây giờ.” Lãnh Sương Sương trầm mặc cuối đầu nói.
“Nhưng mà, sư tỷ, đệ biết tỷ không được vui.” Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng vòng tay khẽ ôm lấy eo nàng.
“Sư phụ làm ta phải chia lìa với phụ mẫu, nhưng cũng là người nuôi ta lớn.Ngươi nói đi, ta phải nên vui hay buồn đây?” Lãnh Sương Sương buồn bãnói.
“A? Diệp Vô Ưu nhất thời ngây ra, “Sư tỷ, ý tỷ là …là sư phụ đã giết cha mẹ tỷ hả?”
Lãnh Sương Sương khẽ lắc đầu: “Không phải, thôi quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354113/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.