Hoa Nguyệt Lan bấy giờ đang ở trên đỉnh ngọn Phiêu Miểu, quang cảnh ởđây thật tú lệ, cảnh sắc đẹp đến mê người, không khí lại càng tươi mát.Vô Song Cung tuy chiếm lấy Phiêu Miểu phong nhưng tịnh không hề gây tổnhại cho nơi đây. Mỗi người trong Vô Song Cung đều có thể hưởng thụ phong cảnh hiếm có nơi đỉnh núi này.
Ly khai hoàng cung, vứt bỏ thânphận công chúa triều đình đầy phiền não, Hoa Nguyệt Lan tâm tình cảmthấy vô cùng khoan khoái. Thật sự mà nói, nàng tuy không muốn liên quannhiều đến sự tình của hoàng cung, nhưng thân là đế quốc công chúa, cónhiều việc cũng không thể tránh khỏi. Lần này bị Diệp Vô Ưu quấn lấy kìthực cũng không có biện pháp, thà cứ dứt khoát một lần cho thoải mái.
“Sư tỷ, tỷ không thể trách ta không chiếu cố hắn, hắn hiện tại cũng khôngcần muội chiếu cố, hà huống, muội giờ tự lo cũng không xong, sao màchiếu được hắn đây?” Hoa Nguyệt Lan lòng thầm nghĩ: “Nếu chiếu cố hắnlần nữa, tám phần là mình sẽ còn chiếu cố hắn nhiều hơn.”
Bạtxuất trường kiếm, cước bộ nhẹ di chuyển, Hoa Nguyệt Lan bắt đầu múakiếm, tốc độ ban đầu chậm rồi dần dần càng lúc càng nhanh. Nếu lúc nàycó người đứng ngoài xem, khẳng định đều sẽ chú mục lên thân ảnh tuyệtđẹp này, nhưng cuối cùng chỉ có thể thấy kiếm ảnh mĩ lệ đầy trời.
Tuy là kiếm ảnh múa ra cực kỳ mỹ lệ song xem ra kiếm pháp này không có mấyuy lực, có điều rất mĩ lệ và mê hoặc, tự hồ như không phải là một loạikiếm pháp, mà là một điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354102/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.