“Bọn họ sao lại đến đây?“ Diệp Vô Ưu tự lẩm bẩm.
“Không được nói nữa!“ Hoa Nguyệt Lan trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu, rồi lập tức lại nén giọng lại hỏi: “Ngươi biết bọn họ?“
“Mấy ngày trước vừa mới gặp qua, ả tên là Lâm Lông Nguyệt đó, còn muốn tìm ta quấy rầy!“
Diệp Vô Ưu kề bên tai Hoa Nguyệt Lan nói, dáng vẻ hai người lúc này thật là nồng ấm.
“Nguyệt Lan, muội có đang nghe không?“ Thấy Hoa Nguyệt Lan không trả lời, LamĐồng Đồng nhịn không được bèn lên tiếng: “Tỷ vào trước đây!“
“Ai, tỷ đừng vào...“ Hoa Nguyệt Lan vội vã kêu. Thế nhưng, nàng la hơi trễmột chút, Lam Đồng Đồng đã từ cửa sổ nhảy vào, bởi vì cửa phòng đangđóng.
Sau đó, Lam Đồng Đồng liền thấy được Diệp Vô Ưu và HoaNguyệt Lan lúc này đang ở sát bên nhau, điệu bộ nồng ấm khác thường,không khỏi ngẩn ra.
“Chào Lam tỷ tỷ“ Diệp Vô Ưu thì một chút cảmgiác mất tự nhiên cũng không có, lại còn với Lam Đồng Đồng chào hỏi nhưcó vẻ thân quen lắm.
“Chào...chào Diệp, Diệp công tử.“ Lam ĐồngĐồng gật đầu theo quán tính, tiếp theo nhìn vẻ mặt đỏ ửng của Hoa Nguyệt Lan, giữa hai chân mày lộ ra mấy phần xuân tình của thiếu phụ. Tronglòng bất giác có chút hồi hộp, cho dù nàng về phương diện này không cókinh nghiệm gì, nhưng lúc này cũng nhìn ra có chút gì không thích hợp.Lam Đồng Đồng lần trước đến, vẫn còn sớm, cửa lại luôn đóng kín, việcnày không thể không làm nàng hoài nghi, Diệp Vô Ưu tối qua chắc là quađêm ở đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354089/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.