“Đa tạ Tiêu công tử.“ Trên mặt Hoa Vân La lộ ra vẻ một chút vẻ tươicười: “Vân La trước đây thân thể không khỏe, cư xử thất lễ, vẫn mongcông tử thông cảm.“
“Cung chủ khách sáo rồi, có thể thấy đượccung chủ bình phục, tại hạ cũng cảm thấy rất vinh hạnh.“ Tiêu Diêu khẽmỉm cười: “Nếu cung chủ tiện nói chuyện, tại hạ có chút chuyện muốn cùng cung chủ thương lượng.“
“Không cần gấp vậy chứ?“ Diệp Vô Ưu có chút không vui chen vào một câu: “Nàng chỉ vừa mới khỏe, có chuyện gì ngày mai hẵng nói!“
Hoa Vân La hướng tới Diệp Vô Ưu nở một nụ cười xinh đẹp, dáng điệu mỹ lệ đến kinh tâm động phách làm Diệp Vô Ưu hơi ngẩn ngơ.
“Nguyệt Lan, các người đều quay về trước đi.“ Hoa Vân La vừa nói vừa đưa mắtnhìn Lãnh Tâm m, “Đồng Đồng, các ngươi thay ta tiếp đãi Lãnh tông chủtrước.“
Ngừng một chút, Hoa Vân La lại nói: “Vô Ưu, ngươi ở lại.“
Một lát sau, chỗ này chỉ còn lại bốn người. Diệp Vô Ưu đứng bên cạnh HoaVân La, đối diện với bọn họ là Tiêu Diêu và Lâm Lông Nguyệt đang đứng kề vai nhau.
Tiêu Diêu hơi ngẩn ra, đối với việc Hoa Vân La lưuDiệp Vô Ưu lại, hắn hiển nhiên cảm thấy có chút kì quái. Song hắn cũngkhông nói gì, Lâm Lông Nguyệt thì trái lại dùng ánh mắt không mấy thânthiện nhìn Diệp Vô Ưu. Đáng tiếc, Diệp Vô Ưu từ đầu đã không lý gì đếnnàng, bởi vì tất cả tâm tư hiện giờ của hắn đều rơi trên người Hoa VânLa.
“Tiêu công tử, bây giờ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354085/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.